Diệp Quần nhớ tới nhiệm vụ của mình, chọn một vị trí dễ dạy dỗ một chút. Hắn tiến đến bên tai Diệp Thanh nói, “Mỗi buổi sáng Thanh Thanh đều ăn nhiều tinh dịch của chúng ta như vậy, không nghĩ tới việc phải báo đáp các chủ nhân sao?”.

Các người không phải thao em rất vui vẻ sao! Diệp Thanh bởi vì không được bắn mà cả người đều khó chịu, cậu mím môi, ban đầu vốn không muốn đáp lời chỉ là vẫn không dám, đành phải thấp giọng nói, “Là chủ nhân không cho Thanh Thanh bắn.”.

Diệp Quần tiếp tục cười, ngón tay lại sờ lên đầu vú vẫn còn hoàn hảo, “Chủ nhân không cần tinh dịch của Thanh Thanh, nơi này.” Nói rồi dùng móng tay tinh tế mà vuốt ve hai đầu vú được hai tên cầm thú kia bỏ qua, “Muốn Thanh Thanh phun sữa cho chủ nhân uống.”.

Diệp Thanh vừa xấu hổ lại vừa tức giận, đáng tiếc cậu bị thao đến toàn thân vô lực, chỉ có thể nhỏ giọng hét lên, “Thanh Thanh là nam hài tử ~ không có sữa.”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play