Đối với Thời Liễu- một cường giả song hệ cấp chín sống ở mạt thế, không có gì quan trọng hơn sống sót. Vậy nên khi bị sét đánh đến biên quan cổ đại, thành con gái nhà nghèo quân hộ Lý Ngũ Nha, nàng thích ứng rất tốt, nhanh chóng nhập gia tùy tục làm một người cổ đại.
Nhưng muốn tồn tại phải có lí tưởng.
Mặc: Tơ lụa cùng sa tanh, phải có châu báu, trang sức, không quá đáng chứ.
Ăn: Mỗi ngày một ít tổ yến vi cá, hải sâm bào ngư, không quá đáng chứ.
Ở: Nhà lầu đình các, hành lang có mái hiên, ở trong rừng trúc, chim hót hoa thơm, nhà mình là khu phong cảnh, không quá đáng chứ.
Bạc tiêu không hết, không cần làm việc, chồng con ấm giường, cuộc sống này….Hoàn mỹ!
Sinh hoạt không dễ, chắc chắn phải yêu chính mình, Thời Liễu quyết tâm muốn trải nghiệm những thứ chưa từng trải qua, chưa từng hưởng thụ ở mạt thế.
Đáng tiếc, thực tế hung hăng tát cho nàng một cái.
Biên quan nghèo khổ, chiến loạn mấy năm liên tục, đừng nói sơn hào hải vị, muốn ăn cơm no cũng không dễ dàng, tính mạng thường xuyên bị đe dọa.
Nào, vén tay áo lên để phấn đấu nhanh!
Thời Liễu tin tưởng một câu: Chỉ cần không chắn đường ta, ngươi tốt ta tốt mọi người đều tốt, nếu không!!!
Muốn có địa vị, làm người phải ngang tàng chút, ở đời muốn leo lên cao thì phải trả giá, thôi thì làm người phàm nông cạn nhưng vui sướng thôi.