Cảnh 4 - 20
Bán Chẩm Sơn - Rừng Mộng Yêu - Bên Ngoài - Ban Đêm
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô.
Đạm Đài Tẫn ngã xuống đất thoát ra khỏi mộng cảnh, hôn mê nằm trên mặt đất.
Lê Tô Tô té xỉu ở một bên.
Dây leo của Mộng Yêu Chi Sâm bắt đầu tiêu tán.
Cảnh 4 - 21
Núi Chẩm Sơn - Rừng Mộng Yêu - Bên Ngoài - Ban Đêm
Nhân vật: Tiêu Lẫm, Bàng Nghi Chi, Mộng Yêu.
Tiêu Lẫm tay cầm trường kiếm, chiến đấu với Mộng Yêu, vẻ mặt hắn kiên nghị, thân pháp mạnh mẽ, chỉ chốc lát sau vừa dùng kiếm pháp kết trận, triển khai xiềng xích linh lực, tạm thời giằng co với Mộng Yêu.
Mộng Yêu: 【ngươi cũng có chút bản lĩnh, đáng tiếc tu vi không đủ! 】
Mộng Yêu kia tu vi cường hãn, chỉ thấy nàng ta hét lên rồi cười lớn, 1 lần nữa tránh được trói buộc, buộc Tiêu Lẫm lui về phía sau một bước.
Tiêu Lẫm không để ý nguy hiểm lần nữa triển khai tiên thuật ngăn cản Mộng Yêu.
Tiêu Lẫm: 【 ta tuyệt đối sẽ không để ngươi hại Băng Thường! Hại con dân Thịnh quốc ta! 】
Bàng Nghi Chi ngồi xổm một bên, nắm chặt một bó giấy phù, đầu đầy mồ hôi.
Tiêu Lẫm: 【 Bàng sư thúc! Thúc đang làm gì vậy? 】
Bàng Nghi Chi: 【Ném lá phù này? Không đúng, vẫn là lá này, rốt cuộc đem lá kia......!Quên đi! 】
Bàng Nghi Chi nhắm chặt hai mắt, tùy tiện sờ s0ạng lấy tay trái rút ra một lá, ném ra ngoài.
Phù giấy ầm ầm nổ tung, mộng yêu bị đánh trúng, thét chói tai một tiếng, xoay người chạy về hang ổ.
Bàng Nghi Chi: 【 Thành, thành công rồi?
__________________________
Cảnh 4 - 22
Bán Chẩm Sơn - Rừng Mộng Yêu - Bên Ngoài - Ban Đêm
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Mộng Yêu
Mộng yêu mang thương tích trở về, khiếp sợ phát hiện dây leo của mình đã biến mất.
Mộng yêu hóa trở về bản thể hắc vụ ( sương đen), phẫn nộ xoay quanh trên Đạm Đài Tẫn.
Mộng Yêu: 【 Là ngươi phá hủy dây leo của ta? Phàm nhân nho nhỏ như ngươi, lại có bản lĩnh lớn như vậy! Ta sớm nên nuốt chửng ngươi, cho ngươi hồn phi phách tán! 】
Làn sương đen cuốn về phía Đạm Đài Tẫn, Đạm Đài Tẫn được sương đen treo trên không nâng lên, Đạm Đài Tẫn nhắm mắt lại.
Lê Tô Tô vẫn hôn mê như cũ.
Mộng yêu gào thét chui vào trong ngực Đạm Đài Tẫn, Đạm Đài Tẫn sắc mặt trắng bệch, vô cùng đau đớn, rốt cụôc nhịn không được phát ra một tiếng gào thét.
Quanh người Đạm Đài Tẫn đột nhiên hiện lên một tầng ma khí màu tím.
Cảnh 4 - 23
Ban đêm trong trạng thái tâm tri Đạm Đài Tẫn
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn
Đạm Đài Tẫn bị bao phủ trong hắc khí, trán đổ mồ hôi, thống khổ giãy dụa.
Thượng Cổ Ma Thần (V.O): [ Đạm Đài Tẫn, nếm thử hương vị của yêu quái này đi..
]
Đạm Đài Tẫn: 【 Ngươi đang nói cái gì? 】
Thượng Cổ Ma Thần (V.O): 【 Máu của ngươi có thể khắc chế yêu ma thế gian, thân thể của ngươi có thể chịu đựng được yêu lực của bọn chúng.
Chỉ cần không thể gi3t chết ngươi, đều sẽ cho ngươi lực lượng vô hạn......!】
Ngực Đạm Đài Tẫn phảng phất đột nhiên xuất hiện một lỗ đen, mộng yêu xoay quanh bị điên cuồng hút vào trong cơ thể, khói đen xoay quanh như vòng xoáy, không cách nào cưỡng lại được.
Thượng Cổ Ma Thần (V.O): 【Lực lượng này, so với thất tình lục dục thú vị hơn nhiều, nhớ kỹ loại cảm giác này, đây là một loại "cảm giác" duy nhất ta để lại cho ngươi, nó sẽ mang đến cho ngươi ý nghĩa sống.
】
Đạm Đài Tẫn: (Đau khổ) 【Ngươi đừng hòng trêu chọc ta nữa! 】
Thượng cổ Ma Thần (V.
O): 【Ha ha ha,,mưu lược trường kì giữ nội giới ( giữ giới luật), vung roi dài đánh cả thiên hạ, đây chính là tư vị của quyền lực.
Ta đảm bảo với ngươi, một khi ngươi đã nếm thử nó, ngươi sẽ không bao giờ muốn vuột mất nó nữa…】
Ma khí màu tím trên người Đạm Đài Tẫn càng thêm nồng đậm, gân mạch của hắn bạo phát, hắn hét lên một tiếng.
__________________________
Cảnh 4 - 24
Bán Chẩm Sơn - Cảnh Mộng Yêu - Bên Ngoài - Ban Đêm
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Diệp Băng Thường, Tiêu Lẫm, Bàng Nghi Chi, Nguyệt Oánh Tâm, Chung Thái, Trần Hiền, một số tiềm long vệ, các nạn nhân khác.
Mộng Yêu (V.
O): 【Không, không......!Buông ta ra, a - -! 】
Tiếng thét chói tai của Mộng Yêu càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất.
Sương đen tan biến, Đạm Đài Tẫn chậm rãi hạ xuống, khóe miệng mang theo máu, ma văn màu đỏ lóe lên trên trán Đạm Đài Tẫn rồi lập tức biến mất, hắn té ngã trên mặt đất.
Hoa cỏ, cỏ xanh giống như tiên cảnh cũng theo đó tiêu tán, Diệp Băng Thường, Oánh Tâm đều ngã trên mặt đất, còn có xư.ơng trắng của người đã sớm qua đời.
Tiêu Lẫm và Bàng Nghi Chi chạy tới, Tiêu Lẫm xông về phía Diệp Băng Thường.
Tiêu Lẫm: 【 Băng Thường! 】
Tiêu Lẫm nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt kinh dị.
Tiêu Lẫm: 【 Vậy yêu vật thì sao? 】
Một trong những gương mặt của Bàng Nghi ngạc nhiên tự hào.
Bàng Nghi Chi: 【 Chẳng lẽ bị phù chú vừa rồi của ta bắn trúng, đã tan thành mây khói? 】
Tiêu Lẫm: 【Cứu người trước.
】.