——————
Cảnh 3 -13
Thinh Đô - Diệp phủ - Phòng Diệp Băng Thường - Ban đêm - Trong nhà.
Nhân vật: Diệp Băng Thường, Gia Hủy.
Diệp Băng Thường đã gỡ mấy món trang sức trên đầu mình xuống, trong tay đang ôm một quyển sách, có chút bất an mà lật sách, nửa nằm nửa ngồi trên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Gia Hủy vừa chấm dầu hoa quế giúp nàng chải mái tóc dài, chăm sóc mái tóc, vừa bất bình nói.
Gia Hủy: [Trong Thịnh Đô có yêu quái, lão gia thế mà lại chỉ nhắc nhở mỗi Nhị tiểu thư.
Đúng là khi có chuyện lớn, thì mới biết được ai mới là bảo bối thực sự của lão gia.]
Diệp Băng Thường: [ Ta từ nhỏ đã yếu đuối, phụ thân đương nhiên cũng sợ ta lo lắng kinh hãi, mới không kể chuyện này với ta.
Thứ tai ương này, chỉ mong sớm ngày qua đi.]
Gia Hủy: [ Tiểu thư, cô là quá thiện lương rồi.
Nô tì biết Lục điện hạ có hiểu một chút tiên pháp, nếu người có thể bắt được thứ yêu nghiệt kia, là lập công lớn, nói không chừng có thể xin bệ hạ tứ hôn.
Hay là, cô thử hỏi thăm người một chút…]
Diệp Băng Thường thả sách trong tay xuống.
Diệp Băng Thường: [ Gia Hủy, trước giờ ta và Lục điện hạ chỉ là trao đổi văn thư cầm nghệ thôi, ta chưa bao giờ hỏi đến huynh ấy đang làm việc gì…]
Gia Hủy cảm thấy bất đắc dĩ.
Gia Hủy: [ Đúng đúng, là Gia Hủy nói sai rồi.
Nhưng với tính tình này của tiểu thư, đến lúc nào mới có thể phá được lớp giấy mỏng giữa hai người đây chứ, phận nữ nhi chúng ta được bao nhiêu năm đẹp đẽ đâu.
]
Diệp Băng Thường rũ mắt, nén đi tiếng thở dài.
Cảnh 3 - 14
Cung Thịnh vương - Đường đi trong cung - Ban đêm - Ngoại cảnh
Nhân vật: Không có.
Làn sương đen thổi qua những bức tường vương cung cao ngất, như dịch thể chạy vào trong cung.
Mộng yêu hóa thành hình người, là một thiếu nữ với xinh đẹp, yếu đuối đầy mị hoặc, nàng ta hít vào thật sâu một cách đầy say mê không khí chốn cung cấm này.
Mộng Yêu: [ Quả nhiên, trên đời này không có nơi nào, có thể có được nhiều ác mộng hơn chốn thâm cung này…]
Mộng Yêu lại lần nữa hóa thành sương đen, xuyên tầng lâu của cung điện.
Cảnh 3 -15
Cung Thịnh vương - Lãnh cung - Ban đêm - Trong nhà
Nhân vật: Mộng yêu, Nguyệt Oánh Tâm
Trong lãnh cung, một đám sương đen xuất hiện bên cảnh Oánh Tâm.
[Mộng yêu POV] Bên cổ Oánh Tâm hiện lên một đoạn tơ tình, từ cổ áo trước kéo dài đến sau vành tai.
Mộng Yêu (V.
O): [ Tơ tình dài qua cổ, xem ra ngươi có rất nhiều hồi ức không tốt đẹp, a, thật là một con người số khổ.
Vừa hay, ngươi có thể giúp ta trồng ra rất nhiều Yểm chi hoa ]
Oánh Tâm bị làn sương đen cuốn lấy, cả người biến mất trong hư không.
Cảnh 3 - 16
Cung Thịnh vương - Đường đi trong cung - Ban đêm - Ngoại cảnh
Nhân vật: Không có
Sương đêm từ trong cung điện bay ra.
Mộng Yêu (V.
O): [ Ngoài bức tường cung này hình như có mùi gì đó rất đặt biệt, nhân lúc trời chưa sáng, đi xem đã.
]
Làn sương đen lướt qua bức tường cung, mái ngói lưu ly, rời khỏi hoàng cung.
Cảnh 3 -17
Thịnh Đô - Diệp phủ - Hoa viên - Ban đêm - Ngoại cảnh
Nhân vật: Không có
Làn sương đen của Mộng Yêu bay vào trong Diệp phủ, có một con quạ đen đang đậu trên cây nghiêng đầu quan sát hết thảy.
Cảnh 3 -18
Thịnh Đô - Diệp phủ - Phòng Diệp Băng Thường - Ban đêm - Trong nhà
Nhân vật: Diệp Băng Thường, Mộng Yêu
Mộng Yêu chui qua khung cửa sổ, đi đến trước giường của Diệp Băng Thường.
Diệp Băng Thường đã ngủ rồi, hình như đang nằm mơ, trên trán hơi thấm mồ hôi.
Diệp Băng Thường: (Nói mê) [[ Là của ta, đáng lẽ là của ta mà…]
Mộng Yêu suồng sã giúp nàng ta lau mồ hồi, khi ngón tay chạm vào da thịt, hình như đã cảm nhận được gì đó.
Mộng Yêu: [Tiểu mỹ nhân, ngươi rõ ràng là con người, trên người là có thứ không thuộc về con người, thật là thú vị, chính là ngươi…]
Mộng Yêu lại biến thành làn sương đen, cuốn Diệp Băng Thường biến mất..