Lấy danh nghĩa sức khỏe, Bùi Dẫn gọi một ly nước cam cho Tạ Tịch Trạch nhưng cậu ta lại gọi cho bản thân một ly rượu. Tạ Tịch Trạch nhìn chằm chằm vào ly rượu trước mặt, sau đó lại nhìn ly nước trái cây được trang trí bằng một chiếc ô nhỏ trước mặt cậu, im lặng hồi lâu mới nói: “Ra ngoài chơi còn cần chú ý điều gì nữa? Cho tôi một ly nữa, tôi không muốn cái này.”
Bùi Dẫn không còn cách nào khác đành phải đổi rượu thành nước trái cây: “Không cần đổi, tôi uống cùng loại với cậu.”
"A Dẫn... đừng coi tôi như một đứa trẻ, tôi lớn tuổi hơn cậu, cậu làm như vậy khiến tôi cảm thấy mình thật vô dụng." Cậu nhìn chung quanh một vòng cũng không cảm thấy nơi này có khác biệt gì với những nhà hàng khác. Ngồi tại chỗ này uống rượu còn không bằng lái xe ra ngoài hóng gió.
"Ca sĩ thường xuyên hát ở đây hát rất hay, cậu nhất định sẽ thích." Bùi Dẫn nhìn ra được cậu đang nghĩ gì, cũng không bào chữa, giải thích rõ ràng rồi gọi một vài món gì đó cho cậu lót dạ. "Ca sĩ đó bắt đầu hát từ bảy giờ tối và sẽ chỉ hát nửa tiếng. Anh ấy hát xong chúng ta sẽ rời đi, sau đó tôi đưa cậu đi ăn tối. Hiện tại chúng ta ăn tạm những thứ này trước nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT