Tống Liệt buông tay, trong nụ cười mang theo sự dung túng, tùy ý Tạ Tịch Trạch xử trí hắn như nào, hắn nói: "Tiểu Trạch cứ thong thả.”
Tạ Tịch Trạch không chậm được, vội vàng cong người hướng về phía thân thể cường tráng của ông chú, Tống Liệt bị cậu đẩy có hơi ngứa, nhất là mái tóc mềm mại cọ vào da thịt, nụ cười trên khóe miệng dần mở rộng. Tạ Tịch Trạch chuyên tâm đến mức quên giam cầm cổ tay Tống Liệt, Tống Liệt mặc dù có chút kích động, nhưng cũng không vội, hai tay chắp sau gáy, nửa khom người nhìn động tác của Tạ Tịch Trạch, hơi thở dần trở nên nặng nề hơn.
Suốt hai ngày, ngoại trừ Tạ Tịch Trạch thỉnh thoảng xuống phòng khách ăn cơm, thời gian còn lại đều trong phòng ngủ, chú Lý thông minh không bước lên lầu một bước, sau hai ngày hoang đường, ngày thứ ba Tạ Tịch Trạch tỉnh dậy với quầng thâm dưới mắt, lúc, lúc xuống giường cậu dùng hết sức bình sinh nhấc chân đá vào Tống Liệt.
Ông chú nói muốn đem công việc chuyển về xử lý cho xong, kết quả một chuyện cũng chưa xử lý xong, toàn bộ thời gian dùng để xử lý cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT