Đến cuối kỳ thi, thời tiết dần trở lạnh, các học sinh bắt đầu mặc áo khoác đồng phục mùa thu mỏng manh, chỉ một màu xanh, có một số nữ sinh muốn đẹp không sợ lạnh vẫn nhất quyết mặc đồng phục mùa hè. Đèn trong phòng học đã được bật từ sớm, để chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, các học sinh đều bước vào giai đoạn ôn tập khẩn trương, cũng từ ngày đó sau khi Tạ Tịch Trạch tiếp xúc thân mật với Tống Liệt, cậu luôn bị mất tập trung, không thể khống chế trong đầu luôn xuất hiện những bộ phận không thể miêu tả của người đàn ông.
Lại một lần nữa, vốn dĩ Tạ Tịch Trạch đang viết chính tả từ vựng tiếng Anh mà ngay người ra, chờ đến khi cậu bị Bùi Dẫn vỗ vai mới lấy lại tinh thần, Không nói nên lời, vò vò mấy sợi tóc trên đầu, hai tai nóng bừng, vừa khó chịu vừa ngại ngùng.
Cho tới bây giờ Tạ Tịch Trạch cũng không biết mình là một người biến thái như vậy, khoảng thời gian này lúc nào cũng đều suy nghĩ chuyện đó, nghĩ đến đầu óc nóng lên, chẳng lẽ người đàn ông trong thời kỳ trưởng thành đều như vậy? Suy nghĩ quá nhiều lại không tốt sẽ rất ảnh hưởng đến hiệu suất học tập của cậu. Cậu vừa khó chịu vừa bực bội, mặc kệ bây giờ còn đang trong giờ tự học, lén lấy điện thoại di động ra, đặt nó dưới ngăn kéo và gửi cho Tống Liệt một tin nhắn.
Tất cả là lỗi của chú!
Sau khi kiểm tra tin nhắn xong trong văn kiện Tống Liệt ngẩng đầu lên nở một nụ cười, không biết em xã nhỏ của hắn sao lại tức giận một cách khó hiểu, vì để cho đối phương vui vẻ, hắn không hỏi lý do mà ôm toàn bộ sai lầm lên người mình.
Tất cả là tại anh, tại anh không tốt.
Đây là tán tỉnh sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT