Tạ Tịch Trạch tiện tay sờ, lúc tìm về phía sau, đèn lồng vừa rồi còn xách trong tay không biết rơi ở nơi nào, khi ông chú chạy đi cậu chỉ kịp ôm lấy cổ người này, chiếc đèn lồng xinh đẹp mà cậu chọn đã biến mất, chiếc đèn lồng đó thật sự rất đẹp.
Tức giận không có chỗ phát tiết, cậu nói: "Chú cười cái gì, đã lớn tuổi rồi còn hành động lãng mạn như những người trẻ, thật trẻ con." Người hơn ba mươi rồi còn làm mấy chuyện của người trẻ mười bảy mười tám tuổi, đêm nay ông chú thật sự là không còn mặt mũi rồi.
Tống Liệt hơi thở hổn hển tới gần cậu: "Tiểu Trạch không thích sao?"
Tạ Tịch Trạch hất người ra, quay lại con đường vừa đi, cậu nhìn xung quanh, hy vọng có thể tìm lại được chiếc đèn lồng của mình. Tống Liệt đi theo phía sau, cố tình nắm tay cậu, vừa đụng phải thì Tạ Tịch Trạch đã né tránh, hai người trốn tránh nhau như đang chơi trốn tìm. Một giây trước Tạ Tịch Trạch còn thầm mắng ông chú trẻ con bây giờ cũng rất ấu trĩ chơi trò đuổi bắt cùng với Tống Liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT