Tạ Tịch Trạch kéo quần: “Cởi? Cởi cái gì? Tôi không cởi đâu.” Cậu xoa xoa chỗ ửng đỏ trên cánh tay, cố nén cảm giác ngứa ngáy trên vai và sau lưng: “Cũng không nghiêm trọng lắm. Tôi xuống nhà lấy thuốc để thoa lên là được.”
Cậu còn chưa đi được hai bước đã bị Tống Liệt bế trở lại giường, hắn đặt cậu ngồi xuống nói: “Tôi đi lấy cho em.”
Không để Tạ Tịch Trạch có cơ hội phản ứng, hắn đã mang cả hộp thuốc vào phòng ngủ, lấy ra một lọ thuốc mỡ bôi người. Tống Liệt vẫn luôn cúi gằm mặt, cởi quần áo ra liền nhìn thấy vết mẩn đỏ nhỏ nhỏ trên vai, đôi lông mày của hắn gần như nhăn lại thành một đường.
Nhìn vẻ mặt của Tống Liệt, Tạ Tịch Trạch biết hắn nhất định không vui, cậu cẩn thận nhớ lại đồ ăn hôm nay, xác định chắc chắn mình không chạm vào bất kỳ món gây dị ứng nào, hơn nữa, vừa rồi ăn xong đi về cậu cũng không sao, cơ thể chỉ bị ngứa sau khi tắm xong thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT