Nhưng đổi thành Nghê Ngọc thì sẽ không như vậy.

Bản thân nhà họ Ngụy cũng lập nghiệp từ trong làng giải trí, có cái gì bẩn thỉu chưa từng thấy quá? Một diễn viên đầu óc không trong sạch như Nghê Ngọc đã thấy nhiều rồi, sao có thể cho vào nhà làm dâu chứ ?Vì vậy, sau khi bà Ngụy nghe thư ký của Cảnh Hoài nói Ngụy Nguyên đuổi người rồi đến thành phố A tìm Nhan Khuynh, bà tức giận không biết đánh ở đâu.Nhà họ Ngụy đúng là có địa vị nhất định ở Yến Kinh, nhưng tất cả là đều phụ thuộc vào nhà họ Cảnh mới có chỗ đứng như hiện giờ.

Huống chi, Ngụy Nguyên không phải là người duy nhất có thể kế thừa tổ nghiệp nhà họ Ngụy, nếu Cảnh Hoài cho rằng Ngụy Nguyên không đủ tốt mà buông tay, đám lão già ở nhà họ Ngụy không thấy thỏ không thả ưng có thể sẽ không giao nhà họ Ngụy cho Ngụy Nguyên.Vì vậy sau khi bà Ngụy đặt điện thoại xuống liền quay người đi tìm thuộc hạ của Ngụy Nguyên.“Tôi muốn biết những chuyện gần đây của Ngụy Nguyên.”“Chuyện này…” Thuộc hạ do dự một hồi, cuối cùng quyết định cẩn thận lựa lời, miêu tả hành tung gần đây của Ngụy Nguyên.

Khi biết Ngụy Nguyên vì Nghê Ngọc mà đắc tội với Lương Hải, bà Ngụy cau mày.

Sau đó lại nghe Nghê Ngọc chuyển cho Ngụy Nguyên 30 vạn nói muốn đoạn tuyệt quan hệ, bà tức phát cười.“Có lẽ cô ta cho rằng bản thân cùng đẳng cấp với cô Nhan Khuynh.” Thuộc hạ mạnh dạn bày tỏ suy đoán của mình.Nhưng giọng điệu của bà Ngụy lại tràn ngập khinh thường: “Làm sao cô ta có thể giống như Nhan Khuynh được?”Hóa ra khi Nhan Khuynh và Ngụy Nguyên ở bên nhau thì đúng là không cần gì, dù sao bản thân cũng đã ưu tú.

Nói đến tài lực, khẳng định không bằng nhà họ Ngụy sau lưng Ngụy Nguyên, nhưng tuyệt đối không phải là hai chữ đeo bám.

Về phần bỏ việc chuyên tâm hầu hạ Ngụy Nguyên, cũng không phải là cô ấy nguyện ý làm chim hoàng yến, mà là bởi vì nguyên chủ thật sự ngu xuẩn, cho rằng bản thân đang yêu đương thật.

Bởi vậy sau khi chia tay trả tình phí cũng coi như cá tính cứng cạnh của phụ nữ, bà Ngụy tuy biết con mình bị vả đau nhưng cũng không muốn khó xử Nhan Khuynh.Nhưng cái con Nghê Ngọc này là cái thứ gì?Cô ta có thể tùy tiện lên giường với con trai bà, miệng thì nói không muốn mà phải tự mình phấn đấu, nhưng thực tế thì cũng phải do Ngụy Nguyên hộ tống cả chặng đường đấy thôi.

Thế mà cô ta giả làm sen trắng thuần khiết, một bên bám lấy Ngụy Nguyên, quay đầu thông đồng với La Minh bây giờ còn muốn giống Nhan Khuynh, đúng là thật không biết xấu hổ.Còn số tiền ba mươi vạn nhân dân tệ này, thực sự quá vô nghĩa.

Chỉ riêng tài nguyên mà Ngụy Nguyên đưa cho Nghê Ngọc đã lên tới hơn ba mươi vạn nhân dân tệ rồi.

Hai từ chia tay này, Nghê Ngọc đúng là có mặt mũi nói ra.“Gọi người làm việc đi, nếu đã phong sát thì phong sát cho sạch sẽ chút, nhân tiện hẹn La phu nhân, nói tôi có chuyện muốn nói với bà ta.” Ngữ khí của bà Ngụy cực kỳ lạnh lùng, nhưng dù như vậy thì lúc này bà cũng không nhắc đến Nhan Khuynh.“Phu nhân, có vẻ như ngài rất thích cô Nhan.” Thuộc hạ rất kinh ngạc, dù sao Ngụy Nguyên bị Cảnh Hoài gõ bon bon cũng là vì chạy đi thành phố A tìm Nhan Khuynh, nhưng bà Ngụy cũng không có ý giận cá chém thớt.“Thích hay không không phải là vấn đề.” Bà Ngụy nhìn ra nghi hoặc của thuộc hạ, cười chỉ vào hotsearch của Nhan Khuynh: “Người mà Cảnh Hoài xem trọng sao có thể tầm thường? Nhan Khuynh cất giấu bản lĩnh, là lúc trước chúng ta nhìn lầm.

Gọi Ngụy Nguyên cút về đây! Đừng có ở ngoài làm nhà ta mất mặt xấu hổ nữa!”“Dạ.” Thuộc hạ nhận lệnh vội vàng ra ngoài tìm người đi thành phố A.

Bà Ngụy đứng một mình thở dài.

Chỉ hy vọng lần này Cảnh Hoài không so đo với Ngụy Nguyên.Nhưng lần này Cảnh Hoài không có tâm tư quan tâm bà hy vọng cái gì.

Cuối cùng anh cũng tới quán trà của Nhan Khuynh, vừa vào cửa đã cảm nhận được có gì đó kì lạ.

Khi nhìn thấy trong phòng chỉ có bà chủ và Chúc Dương, phản ứng đầu tiên của anh là tên khốn nạn Ngụy Nguyên có thể đã làm gì đó không tốt với Nhan Khuynh.“Xin lỗi, tôi là Cảnh Hoài, tôi tới tìm Ngụy Nguyên, bây giờ cậu ta ở đâu?”“Cảnh Hoài? Anh họ Ngụy Nguyên?” Chúc Dương nghe thấy tên anh thì sắc mặt trở nên khó coi, bà chủ cũng rất sốt ruột.“Này, không sao, người lớn trong nhà tới, Tiểu Nhan sẽ không đánh chết Ngụy Nguyên đâu!” Bà chủ cố hết sức nháy mắt với Chúc Dương.Chúc Dương lập tức hiểu ra, vẻ mặt suy sụp đáp: “Có lẽ là không chết thật! Dù sao, chị của cháu cũng rất tuân thủ pháp luật.”Nhưng Cảnh Hoài lại hiểu lầm phản ứng của họ.

còn tưởng rằng Ngụy Nguyên đánh Nhan Khuynh.

Hỏi ra thì biết bọn họ ở phòng trong nên cũng nhanh chóng chạy vào.Trong mắt Cảnh Hoài, Ngụy Nguyên không phải là người tốt, Nhan Khuynh tuy rằng có năng lực, nhưng cuối cùng lại yêu sai người.

Nếu Ngụy Nguyên muốn làm gì Nhan Khuynh, như vậy Nhan Khuynh nhất định sẽ không thể phản kháng.

Nghĩ như vậy, Cảnh Hoài cảm thấy Ngụy Nguyên đúng là một tên khốn nạn.Đặc biệt là khi anh cảm thấy cửa phòng trong có âm thanh của thứ gì đó nặng nề rơi xuống, phản ứng đầu tiên của anh là liệu có phải Nhan Khuynh đã xảy ra chuyện gì không.“Ngụy Nguyên, dừng tay!” Cảnh Hoài theo bản năng dùng sức đá mạnh cửa ra, còn chưa xông vào đã phát hoảng trước cảnh tượng trước mắt.Nó hoàn toàn khác với những gì anh tưởng tượng.Lúc này Ngụy Nguyên đã bị Nhan Khuynh dùng giẻ bịt miệng đánh cho một trận tơi bời.

Chỉ nhìn bộ dáng này thôi, mặt mũi bầm tím, trên mặt đều là nước mắt nước mũi, phỏng chừng có thể gãy hai cái xương sườn rồi.

Ngược lại, chính Nhan Khuynh đã cho Ngụy Nguyên một trận tơi bời, chẳng những không tốn chút sức lực nào mà quần áo còn không nhăn, trên tay còn cầm cây lau nhà như một hung khí giết người.Anh họ! Lần đầu tiên Ngụy Nguyên nhìn thấy Cảnh Hoài mà giống như nhìn thấy bồ tát cứu mạng, hai mắt sáng ngời.Nhưng mà, Nhan Khuynh rõ ràng vẫn còn tức giận, cô còn quay đầu nhìn Cảnh Hoài, nhướng mày cười nửa miệng, sau đó dứt khoát bẻ khớp cánh tay Ngụy Nguyên trước mặt Cảnh Hoài.Có thể nói là rất kiêu ngạo.Ngụy Nguyên chịu không nổi đau lập tức ngất đi.Nhưng Cảnh Hoài im lặng một giây, lặng lẽ ra khỏi phòng, chu đáo giúp Nhan Khuynh và Ngụy Nguyên đóng cửa lại..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play