Một buổi tối đặc biệt, trên tầng 22, khách sạn xa hoa nhất thành phố diễn ra hôn lễ của hai bác sĩ Bệnh viện nhân dân số 1 Tư Mỹ và Gia Tuấn, cặp đôi là đại diện tiêu biểu cho tuổi trẻ tài cao, lớp bác sĩ tinh anh của bệnh viện.

Tư Mỹ là bác sĩ da liễu còn Gia Tuấn là bác sĩ tim mạch. Hai người vừa gặp đã yêu, chuyện tình của họ là câu chuyện ngọt ngào nhất bệnh viện. Sở dĩ họ chọn tầng 22 của khách sạn tổ chức hôn lễ cũng bởi ý nghĩa con số này biểu trưng cho sự song hành, cân bằng và hạnh phúc mãi mãi bền lâu.

Gia thế của cô dâu và chú rể cũng không nhỏ, hội trường cưới được trang trí lung linh với nhất nhiều hoa tươi nhập khẩu và đèn pha lê lấp lánh. Các bàn tiệc được bày biện xa hoa, sân khấu chính được đầu tư trang hoàng rất tỉ mỉ, hoành tráng.

Cô dâu Tư Mỹ xinh đẹp rạng ngời e ấp bên chú rể Gia Tuấn bảnh bao, chững chạc. Khách mời không khỏi bất ngờ và thích thú khi âm nhạc sôi động cất lên, dàn phù dâu gồm 07 cô gái xinh đẹp mới đây còn đứng sau làm nền cho cô dâu chú rể thì giờ đã ra giữa sân khấu thể hiện một màn nhảy hiện đại hết sức chuyên nghiệp. Nếu MC không giới thiệu đây đều là hội chị em, bạn dì của cô dâu tự biên tự diễn để mừng hạnh phúc của đôi trẻ thì rất dễ nhầm tưởng là các dancer được thuê đến để biểu diễn.

Giang Yến là một trong bảy cô gái đó. Cô nàng hôm nay trang điểm xinh đẹp, rạng rỡ trong chiếc váy satin cao cấp màu xanh bạc hà với vòng choker đen lấp lánh cài một bông hoa tiệp màu váy. Mái tóc được tạo kiểu búi cao, lộ ra cần cổ thanh mảnh. Váy thiết kế kiểu hai dây, khoe ra đôi vai trắng nõn và xương quai xanh nữ tính. Một Giang Yến khác lạ và tự tin, hấp dẫn bao mắt nhìn.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tuyệt Kỹ Cứu Tông Môn - Thức Thứ Nhất: Chơi Xỏ Lá
2. Ánh Hoàng Hôn Chiếu Rọi Lòng Em
3. Yêu Thầm Vợ Cũ
4. Yêu Em Thành Nghiện
=====================================

Không hình dung nổi, cô nàng mỗi tuần đều luyện võ lại có khả năng vũ đạo bất ngờ đến vậy. Chiếc váy ôm sát vòng eo, ánh mắt lấp lánh nhu tình, động tác vũ đạo khi uyển chuyển, mềm mại khi lại dứt khoát, mạnh mẽ phối hợp nhịp nhàng cùng các chị em khiến bài biểu diễn rất mãn nhãn. Phía dưới là tràng pháo tay vang dội, tiếng huýt sáo tán thưởng râm ran cả hội trường, không ít người đã lấy điện thoại ra quay ghi lại khoảnh khắc thú vị này. Giang Yến tươi cười rạng rỡ, nắm tay các chị em kết thúc bài nhảy và nhường sân khấu cho hai nhân vật chính.

Bữa tiệc cưới hôm nay có rất đông bạn bè đồng nghiệp của cô dâu chú rể, Tôn Ninh và Tùng "Khỉ" là hai người trong số đó. Chứng kiến tiết mục vừa rồi Tùng "Khỉ" ngoài xuýt xoa khen Giang Yến thì không biết nói gì hơn. Dù không nói ra như bạn mình nhưng Tôn Ninh cũng chung ý kiến, màn biểu diễn bất ngờ khiến ánh mắt anh chỉ ghim một người duy nhất, dõi theo từng biểu cảm, từng động tác của cô.

Trong đầu Tôn Ninh thì đang có chút suy tư. Từ hôm gặp lại Giang Yến đến nay đã hai tháng rồi. Anh không biết số của cô nên không gọi, cũng không biết xin ai, mà thực sự rất ngại. Anh nhắn tin vào Mess cho cô không thấy cô phản hồi dù đã đọc. Tôn Ninh nghĩ rằng cô không quan tâm lời xin lỗi của anh, cũng không muốn gặp lại anh nữa nên không hồi đáp.

Đang chìm trong suy nghĩ thì Tùng "Khỉ" huých vai: "Cậu thấy cô ấy có phải xinh nhất trong dàn phù dâu không?" Tôn Ninh bình thản: "Ai cơ?" Tùng "Khỉ" bĩu môi: "Còn giả ngơ, bạn gái tương lai của cậu ấy." Tôn Ninh lạnh lùng: "Không có khả năng." Tùng "Khỉ" nhìn thằng bạn khinh bỉ hiện ra mặt: "Cậu bị ấm đầu à, còn chờ hoa hậu thế giới đến rước hay gì? Hay cận nặng quá, người như thế mà còn chưa vừa mắt nữa thì anh đây chịu rồi."

Tôn Ninh lười giải thích: "Có khi giờ người ta ghét tớ rồi." Tùng "Khỉ" kéo ghế Tôn Ninh đang ngồi lại gần hơn, bản tính tò mò lại phát huy: "Như nào, nói tớ nghe xem, biết đâu tớ giúp gì được cho cậu." Tôn Ninh nói nhỏ đủ hai người nghe thấy: "Lần nào cô ấy cũng xuất hiện bất thình lình, đến lúc cô ấy tìm đến trước cửa nhà, tớ đã nói cô ấy những câu không nên nói." Tùng "Khỉ" nhăn trán: "Cậu nói gì với con gái người ta thế?" Tôn Ninh bất đắc dĩ: "Tớ bảo cô ấy đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tớ nữa, đừng làm phiền tớ." Tùng "Khỉ" vỗ trán bất lực: "Cậu thì giỏi rồi", thở dài một hơi cậu chàng tiếp tục nói: "Chính tớ là người chỉ nhà cậu cho cô ấy, cô ấy là em họ chị Tư Mỹ."

Tôn Ninh giờ không muốn tranh cãi với bạn mình chuyện đúng sai, có những chuyện có giải thích đi đến tường tận cũng không để làm gì. Anh có thể hình dung Giang Yến vì muốn anh chú ý mà nhờ chị họ mình giúp sức, chị Tư Mỹ vì muốn đầy đủ thông tin của anh hơn thì kết nối với Tùng "Khỉ". Nhưng ai giúp ai như nào thì đến giờ cũng đâu còn ý nghĩa gì. Anh với cô vẫn là không có khả năng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play