Đêm đó, Mục Đồ đã ăn uống no say ngủ trong ổ của Hồ Ly một đêm. Khi thức dậy vào ngày hôm sau, Hồ Ly đã đi ra ngoài săn thú với những người khác. Nhưng cậu có để lại một bát cháo đậu đặt trên bếp lò và mấy quả trứng chim lạ đặt trên bàn, rõ ràng là chuẩn bị cho Mục Đồ.
Hồ Ly là một thú nhân ngoại tộc mà Sư tộc thu lưu, tính cách mặc cảm tự ti, trời sinh tàn tật, lại là giống đực không thể sinh nở, không hề có địa vị ở trong bộ lạc, bình thường đều phải làm mấy công việc vất vả nhất. Mỗi ngày trời chưa sáng đã phải ra ngoài săn thú. Sau khi trở về, còn phải làm thêm các công việc lao động chân tay như khai hoang, đục đá, dệt vải. Làm cho đến tối mới được phân phát cho chút đồ ăn và cho phép tự do hoạt động. Đương nhiên, nếu lúc này cậu còn có sức lực cũng có thể một mình đi ra ngoài săn thú, phần con mồi này không cần nộp lên.
Khi Mục Đồ rời khỏi chỗ ở của Hồ Ly mới ý thức được điểm này, thức ăn mà tối hôm qua hắn ăn, chỉ sợ là Hồ Ly đã bớt thời giờ đi ra ngoài săn thú trong lúc mình đang bận rộn. Hồ Ly không nói được, nhưng sự săn sóc và dịu dàng của cậu, đều là hành động tự nguyện. Nhưng hắn lại không hề cảm thấy cậu tự ti, tiểu Hồ Ly chỉ là không tranh mà thôi.
Mục Đồ trở lại nhà của mình, thấy một cô gái Sư tộc bưng một chậu thịt hầm đứng ở cửa. Thấy hắn trở về, cô gái lập tức cười chào hỏi: "Tộc trưởng, em đưa đồ ăn tới cho ngài."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT