Thế giới thứ 11- Cây khô gặp mùa xuân.

[ Nhiệm vụ chủ tuyến -- cứu vớt sinh linh bị vây hãm trong lửa lớn, dựa vào số lượng cứu vớt tính toán độ hoàn thành]

Thượng Khả vừa mới khôi phục ý thức liền nhận được nhiệm vụ của hệ thống. Trước mắt là một mảnh rừng rậm đang bị thiêu đốt, kéo theo cây cối vài dặm đều bị lửa lớn thiêu đốt, khắp nơi toàn là khói đặc khiến người khó có thể hô hấp.

Thượng Khả bị nguyên tố hỏa bao vây xung quanh, trước tiên ý thức được thế giới này có thể sử dụng ma pháp. Nhưng mà ở gần đây không có nguồn nước, trong không khí nguyên tố thủy phần lớn bị ngọn lửa bốc hơi hoặc đuổi đi, căn bản không có cách nào đem lửa lớn dập tắt.

Thời gian cấp bách, Thượng Khả không rảnh lo tự hỏi, chỉ có thể tận dụng khả năng mà ngưng kết nguyên tố thủy, đem chính mình bao bọc trong quả cầu nước lớn, sau đó vọt vào lửa lớn, thả ra tinh thần lực, dùng tốc độ tìm kiếm sinh mệnh, chỉ cần phát hiện, lập tức dùng ma pháp đem chúng nó đưa đến bên ngoài rừng rậm.

Làn da Thượng Khả không ngừng truyền đến đau đớn, sương khói dày đặc khiến nước mắt cậu chảy ròng ròng, bốn phía tất cả đều trở nên mơ hồ. Tóc dài theo sóng nhiệt bay múa, trong mắt xanh biếc chiếu rọi ra sắc thái Ngọn Lửa, trên người mồ hôi đổ đều bị chuyển hóa thành nguyên tố thủy, từng điểm li ti quanh quẩn xung quanh cậu, cùng nguyên tố hỏa tranh đấu.

Từng quầng sáng ma pháp từ trên tay cậu phóng ra, xuyên qua bên trong Ngọn Lửa, không biết mệt mỏi cứu vớt những sinh linh chịu khổ.

Theo thời gian trôi qua, bên ngoài rừng rậm, sinh linh được cứu vớt tụ tập ngày càng nhiều, chủng loại lòe loẹt. Chúng nó đứng ở chỗ cao, một bên liếm láp miệng vết thương, một bên xem con người nhỏ bé mà lại có vầng sáng màu lam hoa mỹ kia.

Không trung dần dần bị hắc ám bao phủ, diện tích rừng rậm rộng lớn vẫn như cũ bị lửa lớn điên cuồng thiêu đốt.

Thượng Khả tinh thần lực hao hết, cả người mệt mỏi tiến đến một cái sông nhỏ. Nước sông mát lạnh chậm rãi xoa dịu những vết bỏng, cũng tẩy đi một thân nhiệt làm người ta hít thở không thông. Ngay sau đó, Thượng Khả phát hiện chính mình thế nhưng có thể tự do hô hấp ở trong nước, nước giống như có thể bổ sung sức lực cho cậu.

Bất quá cậu thật sự quá mệt mỏi, không còn sức để hỏi, tùy ý để mình nhẹ nhàng trôi trong nước, trong màu đỏ tươi của Ngọn Lửa, chậm rãi nhắm hai mắt lại.....

Không biết hôn mê bao lâu, Thượng Khả chậm rãi tỉnh lại. Mở mắt ra, liền nhìn thấy một mảnh ánh sáng màu bạc, xung quanh nguyên tố hỏa đã biến mất. [ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến -- cứu vớt sinh linh bị vây hãm trong lửa lớn. Tổng cộng cứu vớt được 671 sinh linh, độ hoàn thành vượt qua 100%, khen thưởng một lọ nước chữa thương ]

Cái gì? Hoàn thành? Cho dù nhiệm vụ của thế giới này có đơn giản cũng không đơn giản như vậy đi!

[ Không cần nghi ngờ phán đoán của hệ thống, ký chủ đã khắc sâu tinh thần anh dũng, xả thân quên mình, tiến thẳng không lùi. Đến nhiệm vụ sau, thỉnh ký chủ tiếp tục giữ vững tinh thần này ]

Thượng Khả lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ mà thoải mái như thế, có chút không dám tin. Thẳng đến khi cậu ra khỏi mặt nước, mới phát hiện kỳ thật cũng không nhẹ nhàng như vậy. Trên người cậu làn da bị bỏng đến 90%, da thịt nứt toác, sưng đỏ thối rữa, thập phần đáng sợ. Nguyên bản tóc dài thẳng giờ phút này cùng với rơm khô chả khác gì nhau, quần áo chỉ còn có vài miếng sót lại, miễn cưỡng che khuất bộ phận quan trọng.
Tuy rằng có nguyên tố thủy phòng hộ, nhưng theo tinh thần lực mất dần, tác dụng phòng hộ cũng càng ngày càng nhỏ, cậu chuyên tâm cứu viện, thế nhưng hoàn toàn không phát hiện chính mình đã bị thương nghiêm trọng như thế.

Lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến vài tiếng nói chuyện be bé, Thượng Khả vừa ngẩng đầu chỉ thấy xung quanh rải rác một đám sinh vật vây quanh. Có gấu đen, chồn tía, thỏ, mèo, hồ ly, trừ những con này ra, còn có một số ít giống loài kỳ quái kêu không nổi tên cùng mười mấy quả trái cây tròn tròn.

Thượng Khả lúc đầu cho rằng kia chỉ là trái cây bình thường, nhưng ngay sau đó cảm giác được sinh mệnh trái cây dao động, mới biết được đó là trứng của sinh vật nào đó.

Thượng Khả chậm rãi đứng lên, thân thể chồng chất vết thương, bộ dạng như quỷ, không hề làm các con vật cảm thấy sợ hãi, cậu ở trong mắt chúng nó, chỉ có tôn kính cùng kính yêu.

Trên người đàn động vật này lộ ra linh tính không giống bình thường, cùng thế giới động vật cậu thấy hoàn toàn bất đồng, loại linh tính này khả năng nơi phát ra là từ nguyên tố thế giới này.

Làn da không ngừng truyền đến đau đớn làm Thượng Khả lấy lại tinh thần, cũng làm cậu nhớ tới hệ thống đưa tặng nước chữa thương. Đem nước chữa thương lấy ra, Thượng Khả uống liền một hơi, lập tức cảm giác được một trận sảng khoái, trên người ngay sau đó tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, vầng sáng đem miệng vết thương dữ tợn chậm rãi khép lại, đầu tóc khô khốc cũng dần dần trở lên mềm mại.
Xung quanh các con vật trợn mắt há hốc mồm mà nhìn, từng đôi mắt lóe sáng, tràn đầy ngạc nhiên cùng sùng bái.

Thượng Khả hơi hơi lắc đầu, tóc đen dài uyển chuyển đong đưa, mày kiếm như bay, đuôi mắt thon dài phác họa ra lông mi cung vút, hai con ngươi giống như phỉ thúy xanh biếc, môi đỏ đầy đặn ướt át, lỗ tai nhòn nhọn, ở trong tóc lúc ẩn lúc hiện, làn da trắng nõn lập lòe ánh sáng nhàn nhạt. Quần áo rách nát cũng không thể che giấu dáng người thon dài. Phía sau núi cháy đen, một đôi mắt sâu thẳm yên lặng nhìn chăm chú cảnh đẹp này.
Ở ngày hôm qua, hắn ngẫu nhiên thấy một bóng dáng màu lam, từ trong lửa cháy hừng hực cứu ra mấy trăm động vật, quá trình ước chừng giằng co bảy, tám giờ, bóng dáng màu lam kia mới biến mất ở tầm mắt hắn.

Trải qua một buổi tối mưa to, mấy chục giờ lửa thiêu đốt rốt cuộc cũng tắt, hắn theo tung tích động vật, đi vào sát sông nhỏ, sau đó thấy được một màn làm hắn cả đời khó quên.
Đây là một Tinh Linh thành niên, hơn nữa là một Tinh Linh cực kỳ tuấn mỹ.
Thượng Khả cũng không biết chỗ tối có người nhìn trộm, bởi vì cậu đang tiếp thu tin tức hệ thống truyền đến.

Mảnh đại lục này tên là "Angloo", chỗ cư trú của nhân loại, tinh linh, người lùn, thú nhân, khí quỷ cùng với mấy chủng tộc khác. Nhân loại số lượng nhiều nhất, thành lập mấy chục cái quốc gia lớn bé. Tiếp theo là thú nhân cùng người lùn, tinh linh số lượng ít nhất, nhưng tuổi thọ dài nhất. Mấy chủng tộc này vẫn luôn chung sống hòa bình mấy trăm năm, tuy rằng cũng có khi tranh đấu, nhưng cũng không ảnh hưởng tới cục diện tương đối cân bằng, thẳng đến khi tộc Khí Quỷ xuất hiện.

Tộc Khí Quỷ sinh hoạt ở bên trong cánh đồng hoang vu, lấy khoáng sản vật chất mà sống, am hiểu ma pháp hệ kim cùng hệ hỏa, chán ghét tất cả các loại thực vật, không thể chịu đựng được hoàn cảnh không khí dư thừa. Nhưng tộc Tinh Linh lại thích tự nhiên, nơi bọn họ đi đến, sẽ luôn mang đến một mảnh màu xanh đầy sức sống.

Mấy trăm năm trước, cánh đồng hoang vu nơi tộc Khí Quỷ sinh sống, khoáng sản cạn kiệt gần như không còn, vì đồ ăn, bọn họ bắt đầu đi xâm lược, khắp nơi cướp đoạt đất đai cùng khoáng vật. Tộc Khí Quỷ thực lực mạnh mẽ, tính tình tàn bạo, có thể trực tiếp đem vật kim loại chuyển hóa thành sức chiến đấu, hầu như không sợ bất cứ công kích ma pháp nào. Duy nhất có thể thương tổn bọn họ chỉ có tộc Tinh Linh ma pháp tự nhiên, mà tộc Tinh Linh nơi cư trú tràn ngập hơi thở tự nhiên của rừng rậm, cũng làm Khí Quỷ không dám đặt chân vào.

Để giải quyết cái họa lớn này, tộc Khí Quỷ chinh phục các quốc gia nhân loại, lợi dụng bọn họ khắp nơi phá hư rừng rậm, bắt giết Tinh Linh bốn phía. Ngắn ngủi mấy năm, tộc Tinh Linh bị thương nghiêm trọng, phần lớn rừng rậm cũng bị san bằng.

Thực mau, các quốc gia nhân loại cùng tinh linh, thú nhân kết thành liên minh, cùng nhau hướng tộc Khí Quỷ tuyên chiến. Nhưng mà, tộc Khí Quỷ cường đại, độ hung tàn vượt xa tưởng tượng của các chủng tộc, bọn chúng dùng lực lượng phản bội nhân loại, thiết kế bẫy dẫn Tinh Linh Vương ra đem đánh chết, rồi sau đó phái người phá hủy Thần Mộc Tự Nhiên cùng Suối Sinh Mệnh của tộc Tinh Linh.

Thần Mộc Tự Nhiên là cây mẹ của tộc Tinh Linh, cũng là nơi sinh ra Tinh Linh. Mà Suối Sinh Mệnh là linh khí thuần nhất của cây mẹ, nó có thể ban cho Tinh Linh tuổi thọ mạnh mẽ, làm thực vật có sức sống vô hạn. Chỉ cần Suối Sinh Mệnh vẫn còn, Thần Mộc Tự Nhiên sẽ tồn tại mãi mãi.

Nhưng mà tộc Khí Quỷ lại lợi dụng một loại đồ đựng thần kì gọi là "Ngọc Quỷ", đem Suối Sinh Mệnh phong ấn trong đó. Thần Mộc Tự Nhiên mất đi Suối Sinh Mệnh, dần dần khô quằn tàn lụi, cho đến khi bị nhổ tận gốc.

Tộc Tinh Linh gặp tai họa ngập đầu, từ đây chưa gượng dậy nổi. Nguyên bản bọn họ trường sinh bất lão, lại bắt đầu già nua suy kiệt, mấy chục năm sau lần lượt tử vong. Nếu Suối Sinh Mệnh cùng Thần Mộc Tự Nhiên biến mất như vậy, cũng đem tộc Tinh Linh toàn bộ diệt sạch. Không có tộc Tinh Linh, cũng ý nghĩa đại lục không thể tiêu diệt lực lượng tộc Khí Quỷ.

Trưởng lão tộc Tinh Linh thấy vậy, lấy sinh mệnh của chính mình, vì đại giới mà ở thời điểm cuối cùng giữ lại một nhánh cây Thần Mộc. Chỉ cần lấy được Ngọc Quỷ, đem Suối Sinh Mệnh giải phóng, phải dựa vào nhánh Thần Mộc kia, hi vọng cuối cùng của tộc Tinh Linh. Từ đó về sau, tộc Khí Quỷ khống chế các quốc gia liên minh trong tay, biến họ thành con rối của mình, bắt đầu liên tục chiến tranh suốt mấy năm.

Tộc Tinh Linh trong chiến tranh đã vô cùng suy yếu, số lượng nhanh chóng giảm mạnh, trăm năm sau, trên đại lục Tinh Linh thuần huyết gần như biến mất, chỉ còn lại Tinh Linh lai với các chủng tộc khác. Tinh Linh lai bất luận là tướng mạo, tuổi thọ đều cùng Tinh Linh thuần huyết kém xa.

Thượng Khả xuyên qua đúng lúc Tinh Linh thuần huyết đã biến mất, các quốc gia liên minh đang ở trong hoàn cảnh vô cùng xấu.

[ Nhiệm vụ phụ 1 - cứu sống Thần Mộc Tự Nhiên ]

Quả nhiên, nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành nhẹ nhàng, nhiệm vụ phụ liền tiến vào hình thức địa ngục.

Muốn cứu sống Thần Mộc Tự Nhiên, đầu tiên phải từ trên tay tộc Khí Quỷ cướp được Ngọc Quỷ, sau đó tìm được nhánh Thần Mộc cuối cùng kia.
Đối với nhánh Thần Mộc kia, Thượng Khả không vội. Bởi vì cậu chính là nhánh Thần Mộc kia, nói chuẩn xác thì nhánh Thần Mộc chuyển hóa thành Tinh Linh.

Hiện giờ hai đại trận doanh đang ở trạng thái giằng co, tộc Khí Quỷ chiếm cứ phương bắc, phá hư thảm thực vật ở bốn phía, đem đất đai tươi tốt biến thành cánh đồng hoang vu, chỉ cho phép những quốc gia bị bọn họ thống trị gieo trồng những lương thục cơ bản nhất cùng một ít rau dưa trái cây.
Mà liên minh quốc gia gồm nhân loại, Tinh Linh lai, Thú Nhân, tộc Người Lùn thì đang tìm kiếm cơ hội cướp lấy Ngọc Quỷ. Bọn họ chỉ có cứu sống Thần Mộc Tự Nhiên, sinh ra Tinh Linh thuần huyết thậm chí là Tinh Linh Vương, mới có khả năng đem tộc Khí Quỷ tiêu diệt.

Thượng Khả tiếp thu xong tin tức, lại lần nữa đem ánh mắt nhìn về phía mấy quả "trái cây". Trước khi Thần Mộc Tự Nhiên bị phá hủy, không chỉ để lại một nhánh cây, mà còn để lại mười lăm quả trứng có thể sinh ra Tinh Linh thuần huyết.

Tinh Linh Thần Mộc vẫn luôn mang theo mười lăm sinh mệnh nhỏ lưu lạc khắp nơi, tìm kiếm nơi ở an toàn, thật vất vả mới tìm được một mảnh rừng rậm rộng lớn, vốn định lợi dụng hơi thở tự nhiên của rừng rậm, đem các bé Tinh Linh sinh ra, kết quả khu rừng này cũng bị tộc Khí Quỷ phá hủy.
Nếu Thượng Khả không xuyên qua, Tinh Linh Thần Mộc vì cứu những quả trứng mà bị đốt thành tro tàn. "Hắn" tuy rằng là Tinh Linh Thần Mộc, lại không thể sử dụng pháp thuật, chỉ có một thân chứa lực thiên nhiên thuần khiết.

Thượng Khả đếm đếm, mười lăm quả trứng cuối cùng chỉ còn lại mười hai quả, ba sinh mệnh nhỏ đã biến mất trong lửa lớn.

Mười hai quả trứng, mười hai bé Tinh Linh thuần huyết, chính là hy vọng cuối cùng của tộc Tinh Linh.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play