Cùng ngày Tần Uyên trở về chuẩn bị dụng cụ, tự mình lái thuyền tới, bí mật vận chuyển Hỏa Diễm cùng quan tài pha lê trở về đảo nhỏ của mình. Vì không biết tình hình cụ thể của Hỏa Diễm nên hắn cũng không tùy tiện di chuyển cậu mà chỉ mở nắp quan tài ra để cậu có thể tự do ra vào sau khi tỉnh lại.
Ngoài việc này ra, Tần Uyên còn lắp đặt một loạt máy giám sát và hệ thống phòng ngự nghiêm ngặt ở xung quanh, không cho phép bất cứ kẻ nào tới gần. Trước mắt đảo nhỏ đang trong quá trình xây dựng, căn nhà mà hắn đang sống ở một vị trí tương đối vắng vẻ, bình thường sẽ không có ai tới quấy rầy.
Lần đầu tiên Tần Uyên cảm thấy bệnh mất ngủ cũng không tệ đến vậy, có thể khiến hắn không ngủ không nghỉ canh giữ ở bên cạnh Hỏa Diễm, kiên nhẫn chờ đợi cậu trở về. Nhưng mà, đến buổi chiều ngày thứ bảy, Tần Uyên đột nhiên cảm thấy rất buồn ngủ, mí mắt đánh nhau vài cái, cuối cùng bất tri bất giác ngủ say, trong cơn mông lung, hắn dường như nhìn thấy một bóng hình quen thuộc đang chậm rãi đi đến bên người hắn, khẽ khàng gọi tên của hắn......
Hỏa Diễm, em đã về rồi ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT