Edit: Trúc Linh
Đúng lúc, Khương Thành cũng đem rổ ra rồi nói cho mẹ anh ấy nghe.
Việc bán cá mặn thì anh ấy không đề cập tới, chủ yếu là do một số việc, đừng nhìn thấy sông trong núi chạy qua nông thôn có nhiều đồ mà lầm, thật ra chỉ bắt được một số lượng hữu hạn. Đúng là tiền rất quan trọng nhưng chưa quan trọng bằng việc chắc bụng.
Khi đó chỉ có ba lượng lương thực, có tiền cũng không mua được mà ăn. Mà thứ cá này có thể ăn lâu dài, anh ấy cảm thấy nên cất giữ một ít.
Nhưng mà, anh ấy có nói qua chuyện tôm.
Đúng lúc Khương Sơn và Khương Hải cũng mới về từ bờ sông, mấy anh em đứng trong sân nhỏ giọng thì thầm trong chốc lát, hai người đều cất tôm vào trong sọt của Khương Thành, Khương Thành thấy nhị tẩu đang nhìn bọn họ thì cũng nói thẳng ra: “Chuyện lần này anh cả với anh hai nói rõ cho chị dâu nghe một chút, em đang nghĩ cháu trai còn phải đọc sách, nên muốn giúp đỡ thằng bé đôi chút. Nếu có chị dâu nào cứ suy nghĩ miên man ở trong đầu thì em cảm thấy không được thoải mái cho lắm, hoặc là đi ra ngoài nói năng lung tung thì đừng trách sau này anh em có chuyện gì cũng không mang theo các anh chơi cùng. Các anh nên hiểu được, chuyện này con mẹ nó nguy hiểm biết bao nhiêu! Xa thì em không biết nhưng người ở công xã này chẳng khác nào đàn châu chấu đứng đầy ngoài đường có muốn thoát cũng chẳng thoát nổi!”
Khương Sơn và Khương Hải gật đầu đồng ý, mặc dù nhà họ Khương có bốn đứa con trai có tính cách không giống nhau nhưng thật ra quan hệ vô cùng thân thiết, cho dù đã thành gia nhưng vẫn hình thành được sợi dây thừng liên kết khó chặt đứt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT