Edit: ptd_
Anh ấy nói đến chuyện ngày hôm nay: “Anh không phải không muốn nhắm vào Đào đại nương, ban đầu anh nghĩ sẽ để lại ấn tượng tốt với bà ta, nhưng nhìn thấy đại đội trưởng, anh lại thay đổi chủ ý. Thật ra nếu việc hôm nay có nháo đến đồn công an đi chăng nữa, thì cũng chưa chắc sẽ có kết quả gì. Hôm nay nói những lời đó cũng chỉ để hù dọa Đào đại nương thôi, đồn công an trên trấn có thể xử lý việc sai sử trẻ con cướp đồ nghiêm trọng đến thế nào chứ. Nhưng nếu hù dọa bà ta thật mạnh một lần như bây giờ, thì chắc bà ta có ý kiến cũng không dám làm gì. Như vậy thì chúng ta cũng sẽ dễ chịu hơn không ít, làm việc gì đó cũng không cần lo lắng có người nhìn chằm chằm mình nữa. Hơn nữa sau này nếu bà ta theo dõi chúng ta rồi nó cái gì đó, thì người khác chưa chắc đã tin bà ta nữa. Một lý do khác nữa, lần này anh tha cho bà ta, là để lấy một chút hảo cảm của đại đội trưởng, nếu chúng ta cần xin nghỉ hay cái gì khác, thì cũng dễ xin hơn một ít.”
Đường Diệu gật đầu: “Được rồi mà, em hiểu.”
“Còn có việc cho mẹ tiền mua rổ nữa, chuyện này anh cũng muốn nói với em, không phải mẹ không muốn cho chúng ta tiền, mà bà căn bản không có tiền để cho chúng ta. Chỉ cần bà có tiền, sẽ tích cóp một chút rồi lại đưa cho anh.” Nói đến vấn đề này Khương Thành liền nói ra chuyện xảy ra mấy năm nay: “Thật ra lúc chia nhà, trong tay cha mẹ đều có tiền. Nhưng mà lúc ấy đại ca bị đứt chân vẫn chưa khỏi cần tiền để chạy chữa, mà em hôn mê bất tỉnh cũng cần tiền chạy chữa, khi ấy Tiểu Đường Đường lại còn quá nhỏ, em lại không có sữa, tóm lại nếu muốn ăn một chút thức ăn có dinh dưỡng, thì cháo chắc chắn không thể thiếu. Cho nên tiền của mẹ, một nửa đã dành để trợ cấp cho đại ca và cho chúng ta rồi. Sau này lúc đại ca khỏe rồi, thì tiền tích góp của cha mẹ cơ bản đều chỉ trợ cấp cho mỗi chúng ta thôi. Lúc mà em hôn mê bất tỉnh, thật ra Tiểu Hổ rất sợ hãi, nhị tẩu cũng hiểu được, đừng thấy tẩu ấy tính kế nhiều, nhưng thật ra lại giống như nhị ca vậy, khá nhát gan, sợ em chưa tỉnh lại thì anh đã giết chết bọn họ. Cho nên những gì mà nhà anh ấy làm được, cũng đều tiếp tế cho nhà chúng ta khoảng một nửa, tuy rằng đại ca và đại tẩu không tiếp tế chúng ta, nhưng cũng do con cái nhà họ nhiều hoàn cảnh cũng khó khăn, sức khỏe Tiểu Miêu không tốt cần uống thuốc thường xuyên. Tuy rằng cha mẹ ở với bọn họ, nhưng tiền tích cóp được đều cho chúng ta hết. Chưa chắc bọn họ đã không đoán được, nhưng lại không nói gì, chuyện này cũng không dễ dàng gì. Còn có lão tứ, mọi người đều nói cậu ấy lười, nhưng nếu có đồ gì thì cậu ấy cũng sẽ để lại mang cho Tiểu Lang và Tiểu Đường Đường, những đứa trẻ khác đều không có. Anh đã ích kỷ trong nhiều năm rồi, bây giờ anh vẫn thế. Nhưng những chuyện này anh phải nói cho em biết. Em đừng cảm thấy mẹ quá khắc nghiệt, bà có bốn đứa con trai, cũng không dễ dàng gì. Trước đây nhà chúng ta quá khó khăn, mẹ bất công cũng đúng tình hợp lý, nhưng bây giờ lại khác xưa rồi, bà cũng muốn để cho mọi người thấy bà xử lý mọi việc thật công bằng.”- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT
Đường Diệu nghiêng đầu nhìn về phái Khương Thành, Khương Thành cúi đầu cho củi vào lửa nói chuyện, dường như cảm nhận được tầm mắt của Đường Diệu, ngẩng đầu lên thấy, thấy Đường Diệu cười như không cười nhìn anh ấy.
Anh ấy dừng lại một chút, nhấp môi.
Đường Diệu cũng không quan tâm đến việc con trai con gái có đi vào hay không, duỗi tay xoay nhẹ ở tóc anh ấy một cái, nói: “Đồ đại ngốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT