Edit: Dứa
Có tiền không lấy, là đồ khốn kiếp!
Công việc của Lão Hoa cũng là buôn đi bán lại, nhất định sẽ không từ chối.
Cậu ta nói: "Anh trai à, mấy thứ này của anh, muốn bán ra như thế nào đây!"
Khương Thành: "Cậu ở bên ngoài thu bao nhiêu tiền thì đưa cho anh bấy nhiêu, ở đây anh có mười bốn con thỏ, mười hai con gà rừng, năm con rắn. Mỗi loại cho cậu một con, còn lại đều tính tiền, cậu thấy được không?"
Tuy rằng Lão Hoa nhìn có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng nhắc đến chuyện mua bán lại rất nghiêm nghị: "Vậy thì không được, em không thể chiếm lợi của anh nhiều như vậy được, anh kiếm được mấy thứ này cũng không dễ dàng. Lại nói đến chị dâu cũng vừa khỏe lại, dù sao cũng phải tẩm bổ, em không giúp được cái gì, nhưng cũng không thể chiếm lợi của anh được."
Khương Thành: "Đây vốn là cậu giúp anh một chuyện lớn, nếu cậu không lấy, sau này sao anh dám tìm cậu bán thứ này thứ kia được? Mọi người đều là đàn ông đừng lằng nhằng, để người khác thấy chúng ta đều lần lượt bị bắt đi đó~ Đấy, nhanh nhẹn lên chút."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT