Tiểu Đường Đường tủi thân mà đứng ở cửa nhà trẻ, hai mắt to đỏ hồng, nhưng vẫn không hề khóc, chính là dáng vẻ khiến người ta cảm thấy đáng thương đến mức đau lòng.
Cô Trì thấy mấy đứa nhóc lúc nhìn thấy ba mẹ rời đi thì gào khóc đến tận mây xanh, đối với mấy đứa bé muốn khóc nhưng lại không khóc, cô ấy vẫn cảm thấy bản thân có thể làm được, cô ấy dỗ dành Tiểu Đường Đường, nói: “Khương Nhược Đường đúng không? Con được gọi là Tiểu Đường Đường à? Cô có thể gọi con là Tiểu Đường Đường không?”
Tiểu Đường Đường chớp chớp đôi mắt to, gật đầu.
Cô Trì suýt chút đã bị cô làm cho mềm nhũn, trắng trắng hồng hồng lại, là cô bé phấn điêu ngọc trác lại còn búi hai búi tóc, cơ thể nhỏ bé mặc một cái váy sọc, mang theo một cái cặp màu hồng nhạt, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, khiến người ta không nỡ lớn tiếng được, sợ dọa đến bé ngoan như thế này.
Cô Trì dịu giọng: “Tiểu Đường Đường không vào nhìn thử xem, làm sao biết được bản thân sẽ không thích nơi này? Ở chỗ này có rất nhiều bạn nhỏ. Con có thể chơi cùng với rất nhiều bạn, rất vui đó.”
Tiểu Đường Đường: “Nhưng mà con muốn anh trai con.”
Cô nắm lấy cái váy của mình, nói ra ý nghĩ của bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT