Edit: Trúc Linh
Lúc cả nhà Đường Diệu vào cửa chẳng khác nào dân tị nạn chạy đến chỗ đây.
Nhưng khi ra cửa, cả người sạch sẽ thoải mái hơn rất nhiều lần.
Tất nhiên, đa số phòng khách sạn đều không có một phòng vệ sinh riêng, còn từng gian phòng ở khách sạn này cực kỳ tuyệt vời. Đường Diệu cầm túi đeo chéo, nắm tay cô con gái bé nhỏ, hỏi: “Con có mệt hay không?”

Cô nhóc ngồi trên tàu với dáng vẻ ủ rũ, đến lúc xuống tàu thần thái sáng lạng hơn hẳn.
“Mẹ ơi, con không mệt ạ!” Giọng nói mềm mại của Tiểu Đường Đường cất lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play