Edit: Trúc Linh
Tâm tư muốn khoe cô vợ của Khương Thành cuối cùng cũng được thỏa mãn. Còn suýt chút nữa bị người ta đánh cho rớt hết răng hàm.
Có điều thời gian cứ dần trôi qua, cũng đã tới cuối năm, năm nay ăn tết muộn, đầu tháng hia năm sau mới ăn tết cũng là sau khi lập xuân rồi mới đến lúc giao thừa. Nói cách khác, sang năm không có lập xuân. Cũng không biết bắt đầu từ khi nào lưu truyền phong tục này, trước khi xuân đến thì không thích hợp để kết hôn, không được may mắn.
Đúng là vì điều đó mà rõ ràng là cuối năm nhưng vẫn còn có thêm hai ba cọc hôn sự nữa.
Khi Chương Hà Hoa đang đi mừng nhà người ta ắt không thể không thiếu người đề cập đến hôn sự của Khương Lâm. Rốt cuộc qua năm nay nhóm thanh niên cũng đã lên hai mươi hai tuổi. Trong lòng Chương Hà Hoa cảm thấy không vội sao? Đương nhiên là vội rồi, vội đến mức lo lắng, lo lắng đến mức sắp phát hỏa rồi đây. Nhưng cho dù có lo lắng hay vội thế nào thì trước mặt người ngoài bà ấy cũng không thể ra vẻ gì đó được, luôn mồm nói không nóng nảy, đợi con trai ổn định thêm hai năm, tích cóp đủ tiền rồi cưới cũng không có chuyện gì xấu cả.
Có lẽ thấy Chương Hà Hoa quá mức bình tĩnh thong dong, thả lỏng không lo nên người khác cũng tin lời bà ấy nói.
Chỉ có khi về nhà, hai vợ chồng già súc ở trong phòng, Chương Hà Hoa mới véo người Khương Lão Hàm cho hết giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT