Edit: Dứa
Khương Thành trăm triệu lần chưa từng nghĩ đến, vận may của vợ anh lại bùng nổ như vậy.
Vậy mà lại có thể đào được nhân sâm. So với cái cây lần trước, cây nhân sâm này rõ ràng nhỏ hơn rất nhiều, nhưng nếu ước lượng sơ qua, thì như vậy cũng được, chỉ là không thể nhìn chuẩn được. Khương Thành và Đường Diệu đều cảm thấy, cây nhân sâm này có lẽ cũng khoảng mười mấy hai mươi năm.
Dù sao cây này cũng không quá lớn, nhưng nhìn cũng đã không còn nhỏ nữa.
Cây nhân sâm đào được lần trước, Khương Thành đã đến trạm thu mua hỏi giá, nên anh biết, nếu cây nhân sâm này được hai mươi năm, mang đến trạm thu mua, có lẽ cũng phải được khoảng ba trăm đồng. Theo lý thuyết, thứ tốt như vậy thì nên giữ lại, nhưng bọn họ còn phải lấy thứ càng tốt hơn, cho nên bán đi cũng coi như làm tiền đề vậy.
Đường Diệu sau khi tự hỏi cũng chủ động đưa ra đề nghệ: “Chúng ta mang cây nhân sâm này đến chỗ chú Cố đi.”
Lúc bọn họ ở trong trấn, đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ chú Cố, lại chỉ dùng cái giá là năm mươi đồng đã mua được chiếc xe đạp còn mới đến tám mươi phần trăm. Chiếc xe đạp này, nếu bọn họ mua ở bên ngoài, không những lên đến cái giá hai trăm hai, hai trăm ba, mà có khi còn là hai trăm năm mươi đồng nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play