"Không có gì, anh chỉ muốn nói cho em biết giới tính của hai đứa trẻ trong bụng em thôi.
Cái thai trong bụng em là..." An Minh Triết ngừng lại một chút rồi nói.
"Là long phượng thai."
Lời vừa dứt, Thời Tranh ngơ ra một lát rồi bắt đầu giận dỗi, cô trừng anh một cái sau đó thì coi như An Minh Triết không tồn tại.
...***...
Xe vừa dừng lại ở cửa căn hộ Thời Tranh cùng An Minh Triết ở, Thời Tranh liền đẩy cửa xe đi xuống rồi bước nhanh vào nhà mặc cho An Minh Triết đi phía sau muốn toát mồ hôi hột.
"Chị An à, em đi từ từ thôi, nhỡ may ngã thì làm sao?"
Thời Tranh làm như không nghe thấy tiếp tục bước nhanh hơn, lúc này An Minh Triết cũng không nhìn được nữa anh nhanh chóng bế bổng cô lên rồi đi vào trong nhà.
Vừa đặt Thời Tranh ngồi xuống sô pha, cánh tay anh liền bị cô kéo lại, sau đó là một trận đau đơn truyền đến.
An Minh Triết cắn răng nhẫn nhịn cơn đau nhìn Thời Tranh đang xù lông với mình, gương mặt nhỏ tràn đầy bất mãn trong lòng có cảm giác thoải mái.
Cô như thế này vẫn còn hơn là làm lơ anh, coi anh như không khí.
"Hết giận chưa?" An Minh Triết vươn tay xoa đầu Thời Tranh, dịu đàng nói, đáy mắt không giấu nổi tia sủng nịnh.
Thời Tranh nghe anh nói xong chỉ xí một cái rồi vùi mặt vào lòng anh, khóe miệng cong cong lên.
Thật ra cô chỉ hơi tức giận một chút vì anh lúc nào cũng đối nghịch với cô, tuy rằng bản thân cô nói không muốn biết giới tính của đứa bé sớm nhưng trên thực tế cô cũng rất tò mò.
...***...
Bụng bầu của Thời Tranh càng lúc càng lớn khiến cho việc đi đứng của cô khá bất tiện, bởi vì mang song thai cho nên những cô phải chịu nhiều cực khổ, vất vả hơn so với khi mang thai một đứa trẻ.
Mang thai vốn đã vất vả, nay lại là sinh đôi, cho nên gánh nặng cơ thể người mẹ phải chịu cũng sẽ tăng gấp đôi.
"An Minh Triết, em mỏi." Thời Tranh ngồi trên giường, hai tay đưa ra muốn xoa bóp chân nhưng bởi vì bụng đã quá lớn cho nên không thể khiến cho cơn tê chân thuyên giảm, cô xụ mặt nhìn người đàn ông đang cắm mặt vào làm việc.
Kể từ khi Thời Tranh mang thai An Minh Triết ngày nào cũng về rất đúng giờ để chăm sóc cô và hệ quả của việc đó chính là những công việc còn lại ở công ty sẽ phải đem về nhà xử lý.
An Minh Triết nghe thấy liền bỏ luôn mấy thứ giấy tờ xuống đi đến bên cạnh Thời Tranh rồi thuần thục xoa bóp cho cô.
Hiển nhiên, đây cũng không phải là lần đầu tiên anh giúp cô xoa bóp.
Hiện tại, cái thai trong bụng Thời Tranh đã gần tám tháng, khoảng thời gian này đôi chân thon dài bởi vì sức ép mà hai đứa trẻ trong bụng tạo ra dẫn đến bị phù nề, đi đứng khó khăn, bất tiện.
Vừa giúp Thời Tranh xoa bóp, An Minh Triết vừa lảm nhảm như thể đang nói chuyện với hai đứa trẻ trong bụng của Thời Tranh.
"Đều tại hai đứa nhóc các con, chưa ra đời mà đã hại vợ của ba mệt như này rồi.
Đến khi hai đứa chào đời ba nhất định sẽ dạy dỗ hai đứa một phen."
Thời Tranh nghe xong lườm An Minh Triết một cái, bàn tay xoa cái bụng đã nhô cao của mình: "Ai cho phép anh dọa nạt con của em?"
An Minh Triết nhún vai, khóe miệng khẽ cong lên anh không phản bác mà chỉ chuyên tâm xoa bóp chân giúp cô cho tới khi cô nói cô muốn đi ngủ anh mới trèo lên giường ôm cô ngủ.
...***...
Ngày hôm sau, bởi vì An Minh Triết đã để quên tài liệu quan trọng cho cuộc họp diên ra vào đầu giờ chiều cho nên đã gọi điện về nhà kêu quản gia đem tới giúp mình.
Nào ngờ khi quản gia vừa đem cuốn tài liệu đó xuống thì Thời Tranh cũng vừa hay đi từ trong bếp ra.
Cô nhìn quản gia rồi ngỏ ý muốn bản thân đem tài liệu tới công ty cho An Minh Triết, thấy quản gia còn đang lưỡng lự hiển nhiên là vì lo lắng cho sự an toàn của Thời Tranh và cái thai.
Nhưng sau khi nghe Thời Tranh nói nhăng nói cuội một hồi thì cuối cùng ông cũng gật đầu.
Kể từ sau khi Thời Tranh cùng An Minh Triết kết hôn, thái độ của những nhân viên trong công ty của anh đối với cô cũng tốt hơn hẳn, hiển nhiên là cô chính là bà chủ của bọn họ, bọn họ tốt với cô phần lớn là vì muốn lấy lòng cô mà thôi.
Nếu thể hiện thật tốt trước mặt bà chủ có khi bọn họ lại được thăng tiến trong công việc thì sao?
Vừa nhìn thấy Thời Tranh ôm bụng lớn đi vào đại sảnh, nhân viên lễ tân đã niềm nở cười nói với cô, một người thì gọi điện báo cho An Minh Triết biết.
Lúc này, An Minh Triết đang chuẩn bị vào họp nghe thấy lễ tân báo vợ mình tới đây đưa cho anh tài liệu liền vội vàng chạy xuống mà quên mất hình tượng cao lãnh lạnh lùng của mình.
Sau khi nhận lấy tài liệu Thời Tranh đem tới, An Minh Triết dặn cô chờ ở trong phòng làm việc riêng, còn anh thì tham gia cuộc họp.
Nhưng chính anh cũng không ngờ ngày hôm ấy chính là ngày mà bi kịch xảy đến..