"Thời Tranh, thì ra là cô đang nấu ăn."
La Mạc Khiết đột nhiên tốt tính chạy đến bên cạnh ôm lấy cánh tay Thời Tranh khiến cho cô khẽ rùng mình.
Cô rút tay khỏi cái ôm của cô ta tuy nhiên vừa rút ra lại bị cô ta bắt lại.
Khóe miệng của Thời Tranh khẽ co rút, cô thực sự muốn đem La Mạc Khiết ném sang một bên nhưng máy quay đang chĩa vào hai người, cô không thể làm gì được.
Mà lúc này, những khách mời khác cũng đã theo mùi hương mê hoặc của thức ăn đi đến phòng bếp, bọn họ thấy tình cảnh của Thời Tranh cũng không nhịn được thương cảm.
Phải nói là hai người Thời Tranh và La Mạc Khiết trong đoàn vốn không ưa gì nhau.
Một người chuyên đi tìm người kia gây phiền phức mà người kia cũng không yếu thế đáp trả.
Cuối cùng dẫn đến cục diện Thời Tranh bị cô lập.
Nhưng mỗi khi quay hoặc đến lượt Thời Tranh nấu ăn là La Mạc Khiết lại mang bộ mặt cô ta cho là ngây thơ, dễ thương chạy đến bên cạnh Thời Tranh chỉ vì muốn được cô chia phần ăn nhiều hơn một chút.
Thời Tranh nhìn thấy máy quay đang ở đằng sau nhếch miệng cười trào phúng.
"Bỏ bàn tay bẩn thỉu của cô ra." An Minh Triết vừa nhặt đám rau ở dưới đất xong ngẩng lên liền phát hiện người phụ nữ của mình bị một người khác ôm ấp.
Kể cả khi đối phương là nữ anh cũng không cho phép chạm vào.
Mà lúc này, mọi người mới để ý đến trong phòng bếp này còn có sự xuất hiện của một người đàn ông.
Bọn họ không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía anh, trong lòng thầm cả kinh.
Đây không phải là An tổng cao cao tại thượng hay sao?
Nghĩ đến đây, bọn họ lại đồng loạt đem ánh nhìn chuyển về hướng Thời Tranh.
Mà An Minh Triết lúc này cũng đã đem bộ mặt không vui đi đến kéo Thời Tranh về phía mình, sau đó thì đem cô vùi vào vòng tay của mình.
"Lần sau không được thân mật với người khác." Anh sẽ không bao giờ thừa nhận hành động của bản thân lúc này đây quá mức ấu trĩ.
Trong lòng không ngừng nghĩ bản thân làm vậy chỉ để chống lưng cho cô không có ý gì khác.
"Ừm." Thời Tranh mơ hồ gật đầu đồng ý với anh, nhưng sau khi định thần lại cô liền liếc nhìn về phía anh tủm tỉm cười.
Anh liếc nhìn về phía đám nhân viên quay phim của các khách mời, cất giọng đều đều nói: "Các người tự biết phải làm gì, đúng không?"
Đương nhiên, tất cả những người này đều đồng loạt gật đầu lia lịa.
Trước mặt bọn họ chính là kim chủ thực sự của chương trình, nếu như anh không muốn, có cho tiền bọn họ cũng không dám.
Chỉ cần nghĩ đến những thủ đoạn tra tấn người của anh thôi cũng khiến cho bọn họ sợ chết khiếp rồi.
Mùi thức ăn thơm phức bay lên phá tan không khí xấu hổ, ngượng ngùng hiện tại.
Chỉ chốc lát sau, đồ ăn đã được dọn ra bàn.
Thịt ba chỉ hầm, gà nướng nấm hương, thịt xông khói cuộn măng tây, tôm hấp muối, cá sóc hoàng kim, còn có sườn chua ngọt, lại thêm hai món rau xào cùng một nồi canh xương.
Cô còn nhân lúc rảnh rỗi đã làm thêm một chút đồ ngọt ăn tráng miệng.
Nhưng những thứ đó được cô làm riêng cho anh ăn, còn người khác thì nhịn đi.
Nghĩ đến đây,Thời Tranh đưa mắt lén nhìn về phía An Minh Triết.
Lúc này đây anh đang đen mặt vì phải chia sẻ thức ăn cho người khác.
Mặc dù nhiệt độ trong nhà ăn điên cuồng giảm xuống nhưng có ai rảnh quan tâm chứ, bọn họ còn đang phải tập trung cao độ chuẩn bị ăn trưa.
Nếu không đồ ăn sẽ bị ăn hết lúc nào không hay.
Ai bảo Thời Tranh nấu ăn ngon như vậy.
An Minh Triết vừa cầm đũa lên đều không thèm liếc mắt một cái đến hai dĩa rau xào đang đặt trước mặt anh, mà trực tiếp chọc vào dĩa thịt ba chỉ hầm cách anh xa nhất gắp một cục to đùng.
Miếng thịt bóng lưỡng có cả nạc lẫn mỡ, cắn một cái làm nước thịt thơm ngào ngạt lại nồng nàn tràn ra trong miệng, tức khắc cả người đều cảm thấy hạnh phúc như vây quanh mình, ăn ngon đến mức cặp mắt đều nheo lại.
Thấy anh không đụng đến món rau, Thời Tranh liền đẩy đĩa rau xào tới trước mặt anh ý muốn anh ăn.
Nhưng anh trực tiếp đẩy đĩa rau sang một bên rồi kéo đĩa thịt sườn về phía mình.
Quả nhiên người đàn ông này là thuần động vật ăn thịt, ăn hết hai chén cơm còn chưa đụng đũa vào một món rau nào.
Sau khi ăn uống dọn dẹp xong, An Minh Triết liền lôi kéo Thời Tranh đi chỗ khác bồi đắp tình cảm.
Nhưng lại có người không thích yên ổn mà đi quấy rối bầu không khí lãng mạn mà An Minh Triết cất công chuẩn bị.
Mà người đó không ai khác lại là cô nàng La Mạc Khiết.
La Mạc Khiết vào nhà vệ sinh dặm lại lớp trang điểm rồi xoay xoay trước gương một lúc cho đến khi cô ta cảm thấy gương mặt mình lú này đủ đeđể cho An Minh Triết chú ý đến mới chậm rãi đi ra.
Nhưng khi dừng trước của nhà vệ sinh, cô ta chợt khựng lại rồi xoay người nhìn vào trong gương một tay đưa lên kéo một bên áo xuống.
Nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, cô ta gật đầu hài lòng rồi đi ra.
Về phía An Minh Triết, Thời Tranh cùng với những người khác sau khi ăn uống dọn dẹp xong thì ngồi quây vào nhau bắt đầu chơi đấu địa chủ.
Thời Tranh vì không biết chơi nên chỉ đành ngồi bên cạnh để xem mấy người còn lại chơi, trên tay cô cầm một đĩa bánh ngọt vừa mới ra lò thỉnh thoảng đút cho An Minh Triết ăn.
Khi Thời Tranh mới đem bánh ngọt đút cho An Minh Triết, đám người có mặt ở đây liền trố mắt không biết bản thân có phải đang nhin nhầm hay không.
Sau khi dụi mắt nhìn lại thì mới tin là thật.
Dù sao thì ai cũng nghĩ một người cao ngạo như An Minh Triết sẽ không thích ăn đồ ngọt.
Nhưng khi nhìn vẻ mặt hưởng thụ này của anh, bọn họ mới nhận thấy những tin tức trên mạng không cái nào đáng tin cả.
"Mọi người chơi đấu địa chủ sao? Cho em chơi cùng nha." La Mạc Khiết không biết từ khi nào xuất hiện rồi thản nhiên ngồi vào vị trí mà Thời Tranh vừa đi khỏi.
Sau đó, cô ta chớp chớp mắt nhìn những người ở đây như thể việc cô ta làm là điều hiển nhiên.
Từ khi La Mạc Khiết ngồi vào chỗ của Thời Tranh, gương mặt An Minh Triết liền sa sầm lại, mà khi ấy cô ta vẫn đang mải mê diễn trò cho nên không để ý đến sắc mặt đã kém đến mức không thể kém hơn của anh.
Khi anh định đuổi cô ta đi thi thì Thời Tranh cũng vừa ra ngoài.
Thấy vị trí của mình bị chiếm dụng, Thời Tranh tuy không để tâm đến nhưng thấy gương mặt đen như đít nồi của anh, cô đành tốt bụng giúp anh đuổi La Mạc Khiết kia đi..