Hoắc Nhiên từng chút một siết chặt những ngón tay đang buông thõng bên người, kìm nén cơn tức giận, anh tự nhủ rằng Trần Ngôn Tắc càng kiêu ngạo thì càng có nghĩa là giữa anh ta và Tô Dư không có chuyện gì xảy ra.
Mặc dù như vậy nhưng anh vẫn không tránh khỏi suy nghĩ rằng Tô Dư thực sự đã ở bên Trần Ngôn Tắc trong năm năm qua, và Trần Ngôn Tắc là người có đủ tư cách chăm sóc cô nhất trong năm năm tiếp nữa.
“Hoắc Nhiên, tôi cảnh cáo anh lần cuối, anh tránh xa Tô Dư ra, tôi mới là người ở bên cô ấy, anh chẳng là gì cả, nếu anh còn quấy rầy cô ấy như bây giờ thì tôi sẽ cho anh biết cảm giác mất đi tất cả là như thế nào.”
Trần Ngôn Tắc hơi nheo mắt lại, hai bên gò má căng ra, đường nét trên khuôn mặt đầy lạnh lùng và cứng rắn.
Trên mặt Hoắc Nhiên cũng không có chút ý cười nào.
Trong đôi mắt đen lạnh lùng của anh phản chiếu bóng dáng của Trần Ngôn Tắc, anh nói: “Mất đi tất cả? Anh Trần đã quá đề cao bản thân rồi. Thay vì đe dọa tôi một cách trần trụi như vậy, chi bằng anh Trần có thể nghĩ xem liệu mình có cần luật sư trong tương lai hay không đi.”
Giọng điệu của Hoắc Nhiên rất bình tĩnh, anh nhìn thoáng qua Trần Ngôn Tắc lần cuối rồi quay người trở lại xe của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play