Tô Dư bước qua cánh cửa gỗ, ở giữa sân có một cái bàn đá, bên cạnh còn một vài cái ghế cục không có lưng tựa, còn có một cái kệ để không, không biết là dùng để làm gì.
Hoắc Nhiên đẩy cửa phòng ra, tiếng “lạch cạch” của cánh cửa phát ra, anh bật đèn lên, ánh sáng vàng mờ bao trùm cả không gian này. Trong phòng khách chỉ có một cái bàn vuông, mỗi bên chỉ ngồi được có hai người, bốn cái băng ghế, trên chiếc bàn vuông có một chiếc khăn trải bàn cứng được dùng đinh đóng lại.
Tô Dư đi vào, đột nhiên cảm thấy bản thân cô không phải là có hơi liều lĩnh sao?
Cô nhớ lại mấy ngày trước Hoắc Nhiên có nói là bà nội Hoắc đã về quê, không lẽ là bà ấy cũng đang ở nhà sao? Cô vô thức liếc nhìn xung quanh.
Hoắc Nhiên giống như là nhìn thấu được suy nghĩ của cô, nhẹ nhàng nói: “Bà nội không có ở đây đâu, bà đi tìm cô của anh rồi.”
“À… ừ.” Tô Dư mím đôi môi mỏng của mình.
Hoắc Nhiên nói: “Anh đi nấu mì cho em nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play