...Phần mở đầu:...
Ngày cuối cùng...
Bầu trời nhuộm đỏ một màu máu, không có lấy một gợn mây.
Đang lơ lửng giữa không trung là một người đàn ông trẻ tuổi, giờ phút này trông anh ta thật không ổn chút nào.
"Trời ơi là Hàn Phi! Anh ấy đến cứu chúng ta!"
Những con người trông bẩn thỉu chật vật nấp trong phế tích ló đầu ra, vui mừng kích động khóc lóc ôm lấy nhau.
Vị thần bảo hộ đến rồi, họ không cần phải trốn nữa.
Hàn Phi cố gắng nuốt ngược ngụm máu vừa định phun ra, khi nãy bởi vì ngăn chặn kỹ năng hủy diệt của Vua Zombie nên anh đã bị nội thương nghiêm trọng.
Hàn Phi lắc đầu cố tỉnh táo, hiện tại dị năng giả đều đã chết hết, những người bạn đồng hành với anh trong bao năm nay lần lượt ngã xuống, hiện tại anh chính là phòng tuyến cuối cùng của nhân loại, nếu vừa nãy không đỡ kỹ năng kia, phải chết là những thường dân yếu đuối ngay sau lưng mình.
Nghĩ đến những người đồng đội đã tử nạn, Hàn Phi đỏ mắt nghiến răng ken két, ánh mắt tràn đầy lửa giận phóng thẳng về phía đằng xa, nơi có một thân ảnh nho nhỏ đang đứng.
Là một nhân loại.
Không, không phải! Hắn đã từng là nhân loại, nhưng giờ thì không phải!
Hắn, là Vua Zombie, kẻ thù của nhân loại, kẻ đã ban phát quyền năng khiến cho xác sống mạnh hơn gấp hàng trăm lần, dồn nhân loại yếu đuối vào ngõ cụt.
Hàn Phi cổ họng đau buốt nghẹn đắng, có lẽ số người ít ỏi sau lưng anh chính là những nhân loại cuối cùng.
Nếu giờ thất thủ...
Vua Zombie không để cho Hàn Phi cơ hội hồi tưởng, bàn tay trắng xanh giấu trong áo choàng đưa ra, khẽ phất một cái, phía sau lưng hắn là hàng ngàn zombie cấp cao điên cuồng lao về phía Hàn Phi.
Có con là nhân loại biến dị, có con là tiến hoá của động vật, cao mười mấy hai mươi mét.
Tất cả đều hưng phấn phóng thẳng về một mục tiêu duy nhất.
Hàn Phi thở hắt ra một cái, đôi mắt nhắm lại nâng cây đại kiếm lên ngang người.
Ánh sáng tím của tử lôi bao bọc lấy thân kiếm, dần dần trở nên sậm màu hơn.
Hàn Phi mở đôi mắt sắc bén, hướng mũi kiếm di chuyển thẳng về phía trước.
Tử lôi từ thân kiếm phóng ra tạo thành các quả cầu sét tím lớn đường kính 1 mét.
Từ các quả cầu sét lại liên tục phân chia như nhân bản vô tính tạo thành vô số quả cầu sét chói mắt.
Anh có chút không chịu được, thân thể khẽ lảo đảo, nhưng rất nhanh bình tĩnh đứng thẳng, bây giờ không phải lúc gục ngã.
Hàn Phi khác với các dị năng giả còn lại, bọn họ ít nhiều tối đa chỉ sở hữu hai thuộc tính, trong khi đó anh sở hữu đầu tiên là tử lôi, nhưng dần dần ngay cả mộc, thủy, hoả, thổ thậm chí hệ phụ là sức mạnh đều có khả năng thi triển.
Vì vậy người ta gọi anh là vị thần bảo hộ, người mạnh nhất nhân loại.
Nhưng bây giờ ngay cả vị thần bảo hộ cũng đang chấp chới bờ vực tử vong.
Tử lôi lần này phóng ra chính là muốn lấy cả sinh mạng chủ nhân nó đem tế.
Trước mắt quái vật đang đến gần, người trong phế tích vừa nãy hô hào vui sướng giờ không khỏi sợ đến mức hét chói tai, nắm chặt hai tay trước ngực không ngừng cầu nguyện thần linh.
"Chết cho ta!!!"
Hàn Phi quát lớn một tiếng, tử lôi như được gắn trên cung chỉ chờ buông tay, phóng nhanh bằng tốc độ chớp mắt về phía đám quái vật.
Ngay sau đó là những tiếng nổ lớn vang dội cùng tiếng gầm rú rung trời của đám xác sống trước khi tan xác.
Hàn Phi không thể duy trì trạng thái bay, khẩn cấp đáp xuống mặt đất, lảo đảo rồi ngã khuỵu xuống, kiếm chống lấy mặt đất mới không đổ gục.
Anh thở hổn hển khó khăn ngẩng đầu nhìn, xác sống lao đến đã bị tiêu diệt hết, nhưng cái nguy hiểm nhất lại ở đằng xa xa kia.
Vua Zombie được bao phủ bởi một chiếc áo choàng màu đen, ngay cả gương mặt cũng bị mũ trùm đầu che đi chỉ hở mỗi một phần gương mặt phía dưới.
Có thể nhìn thấy làn da không khác người bình thường là mấy, chỉ có điều hơi xanh xao.
Hàn Phi nheo mắt cố gắng quan sát nhưng không rõ, chỉ thấy chiếc cằm nhọn nhẵn thín cùng đôi môi mỏng màu đen lúc nào cũng mỉm cười một cách quỷ dị.
"Có chút thú vị!"
Vua Zombie biểu tình tán thưởng mà nói về Hàn Phi.
Nhìn qua hắn thì thấy nửa gương mặt trông khá là trẻ, tóc dài bạc trắng lộ một ít ra bên ngoài áo choàng.
Cánh tay sau áo choàng lộ ra gầy nhỏ, khớp xương tinh tế với móng tay nhọn hoắt đưa tay che miệng cười, trông một phần duyên dáng, nhiều hơn là kỳ dị.
Phía sau Vua Zombie còn có rất nhiều xác sống cấp cao.
Hàn Phi tâm tình dần tuyệt vọng.
Anh sử dụng dị năng hệ mộc tự chữa trị cho bản thân.
Nhưng nó có nhược điểm, tự chữa cho mình sẽ phục hồi lập tức thể lực cùng mana, ngay sau đó sẽ chuyển sang trạng thái bị thương nặng hơn trước đó, hơn nữa không thể dùng nhiều lần trong ngày.
Đây là Hàn Phi muốn liều mạng, dùng sức lực cuối cùng cá chết lưới rách với Vua zombie.
Chữa trị hoàn thành.
Tử lôi trên đại kiếm có dấu hiệu khôi phục, hoa văn cổ đại khắc trên thân kiếm sáng lên ánh tím dịu nhẹ như trấn an tinh thần chủ nhân nó.
Hàn Phi đứng dậy hít một hơi thật sâu, lần này phải tóm được Vua Zombie trước khi cơ thể này vô dụng.
"Thật tuyệt vời! Không ngờ nhân loại mạnh nhất mà lũ thuộc hạ nói với ta lại chính là ngươi.
Kỳ thực ta đã luôn muốn gặp ngươi một lần nhưng đều không có thời gian..."
Tên quái vật nghiêng đầu vỗ tay vài cái, nói với Hàn Phi bằng giọng điệu châm biếm:
"Bây giờ ước muốn của ta đã thành sự thực.
Hàn Phi à! Tốt nhất ngươi nên sống lâu hơn một chút.
Ta chơi chưa có vui đâu."
Vua Zombie nói xong liền phá lên cười khằng khặc.
Tiếng cười dị hợm khiến cho Hàn Phi nghe mà da đầu tê dại run run, nhưng nháy mắt anh đã nắm bắt trọng điểm.
"Ngươi với ta đã từng gặp nhau sao?"
Vua Zombie nụ cười nhạt dần, lắc đầu:
"Không có quen nha!"
Hàn Phi cảm thấy mình bị đùa bỡn, nhanh chóng tỉnh táo lại.
Toàn bộ đồng đội của anh ngã xuống chính là do tên khốn chết bầm này.
Vậy mà bây giờ hắn ta có thể thản nhiên như không nói chuyện vui vẻ đến vậy, càng nghĩ càng tức giận.
Hàn Phi sử dụng kết hợp các kỹ năng tấn công.
Kể ra như người khác kết hợp kỹ năng khắc hệ thường thất bại, nhưng Hàn Phi lại khác, đối với anh bất cứ kỹ năng nào mình sở hữu đều có thể kết hợp với nhau thành kỹ năng mạnh hơn.
Giống như ông trời ưu ái mỗi mình anh, cũng như xấu xa đẩy anh lên một cái trọng trách to lớn nhất, để anh không thể nào rút chân ra, càng ngày càng phải đi đầu ôm bão tố.
Tất cả Hàn Phi phải làm là chiến đấu, bảo vệ, tiếp tục chiến đấu, và không thể gục ngã.
Ai cũng có thể gục ngã, nhưng người đó chắc chắn không phải Hàn Phi.
Vì nếu cái giả thiết này xảy ra, thế giới đã xong từ lâu rồi.
Các thuộc tính hoà trộn vào nhau, dần dần tạo thành một quả cầu nhỏ trên lòng bàn tay Hàn Phi.
Toàn bộ các vết thương trước đó chữa trị cẩu thả vừa lành chút ít lại vỡ ra, lục phủ ngũ tạng muốn đảo lộn, lần này Hàn Phi không chịu được, phun ra một ngụm máu lớn.
"Không sao, không sao...chỉ cần đánh một đòn quyết định...tất thảy đều tốt."
Hàn Phi đầu óc choáng váng tự động viên bản thân, xác định rõ vị trí Vua Zombie liền lao đến, nhanh đến nỗi chỉ để lại tàn ảnh.
Anh nắm chặt quả cầu kỹ năng, lấy hết sức đánh mạnh vào người Vua Zombie.
"AAAAA!!!!!! ĐI CHẾT ĐIII!!!!!!"
Đòn tấn công hiện tại còn mạnh hơn lần trước gấp nhiều lần, sức công phá mạnh đến độ toàn bộ các kiến trúc xung quanh nát thành bột mịn, xác sống bên cạnh Vua Zombie chưa kịp chạy đã bay màu.
Trước đó Hàn Phi sử dụng kỹ năng tường đất đối với những dân thường kia.
Ngay sau cú đánh hủy diệt, tường đất tan ra, người bên trong vẫn an toàn.
Hàn Phi không còn sức mà thở phào, tác dụng phụ kỹ năng chữa trị cùng với thương tích bởi sử dụng kỹ năng có sức công phá lớn cứ thế ào ào ập tới khiến cho cơ bắp anh căng cứng, nội tạng vặn xoắn, máu từ tứ chi cùng thất khiếu đồng loạt chảy ra làm giác quan của Hàn Phi như tan rã.
Anh không thể sử dụng hồi phục nữa, sớm muộn sẽ chết.
Kết thúc rồi sao?
Hàn Phi cảm giác mình bị một cái bóng lớn che phủ, có người đang đứng trước mặt anh.
"Hàn Phi à Hàn Phi! Cậu thật khiến ta thất vọng! Ta cứ nghĩ cậu sẽ trụ được lâu hơn chút nữa.
Có lẽ ta đã đánh giá cậu quá cao rồi.
Thật là nhàm chán!"
Một tiếng cười khẽ vang lên kèm theo tiếng thở dài.
Tim Hàn Phi như đập lệch vài nhịp.
Anh cố gắng căng đôi mắt đã nhoè đi vì dính máu mà tìm kiếm xung quanh giọng nói vừa phát ra, cuối cùng đã nhìn thấy.
"Ngươi...tại sao ngươi?"
Vua Zombie, chưa có chết.
Hơn nữa, trừ áo choàng bị đốt cháy vài chỗ, dường như trên người không có lấy một vết thương.
Bộ đồ màu đen bên trong còn không rách lấy một chút.
Cái này thật vô lý!
Gương mặt hắn ta hoàn toàn bại lộ, làn da trắng xanh cùng đôi mắt phủ toàn màu đen kịt, đồng tử màu hổ phách sáng rực như lửa.
Đuôi mắt hắn mọc ra một hoa văn hoạ tiết kỳ dị nhưng cũng thật đẹp, kết hợp với một gương mặt thanh tú trông vừa điển trai vừa yêu mị.
Hàn Phi đồng tử co rút, gương mặt nháy mắt không còn huyết sắc, đôi môi run rẩy khẽ phát ra âm thanh:
"Anh...anh..."
Vua Zombie có chút tiếc nuối nhìn Hàn Phi, nhân loại mạnh nhất cuối cùng cũng không thể che chở thế giới này được nữa.
"Hàn Phi à! Đường đến hoàng tuyền rất nhanh cậu có thể thấy ta.
Vì vậy, chờ một chút nhé?"
Hắn phất tay, một kiếm khí vô hình cắt đứt cổ họng Hàn Phi trong cơn bàng hoàng không tin nổi vào mắt mình của anh ấy.
Hàn Phi gục xuống giãy dụa một hồi liền bất động, đôi mắt tối đen không còn sức sống.
Vua Zombie nhìn về phía những người còn sống sót phía xa, ánh mắt toát lên tia khinh bỉ.
Nhìn đi, các người hy vọng cậu ta đến cứu mình, giờ người cũng đã chết, hãy cứ ở đó mà tuyệt vọng đi.
Nhân loại ngu xuẩn!
Hắn thở dài một cái, hướng tay về phía lồ ng ngực mình đâm tới, moi ra từ máu thịt lẫn lộn một viên ngọc đen bóng.
Xung quanh nó bao phủ ánh sáng trắng nhờ nhờ.
Vua Zombie ngắm nghía viên ngọc một lát rồi nở một nụ cười quái dị.
Hắn dùng kỹ năng chưa từng nhìn thấy, một cây thương lớn phủ đầy hắc ám biến ra trong không khí, đầu mũi thương xoay vài vòng rồi hướng về phía mặt đất.
Hắn thả viên ngọc đen ra, nó lơ lửng trong không khí rồi bay về phía cây thương, phút chốc dung nhập vào nhau, cây thương bỗng biến lớn hơn đến trăm mét.
"Tới đây...tất cả...cùng biến mất đi!"
Ngay sau khi Vua Zombie dứt lời, cây thương khổng lồ xoay tròn như mũi khoan, đâm mạnh xuống mặt đất phút chốc biến mất, nền đất rung chấn dữ dội.
Hắn đã làm gì?
"Con người phát triển khiến cho tự nhiên bị hủy hoại, rất nhiều loài sinh vật đều vì thế mà tuyệt chủng.
Vậy nên, để công bằng nhất, tất cả hãy cùng biến mất đi.
Đây chính là ý chỉ của thần linh.
"
Ầm ầm nhiều tiếng, mặt đất đứt gãy vang dội, các khe nứt sâu như vực thẳm lan rộng y hệt mạng nhện, nham thạch từ sâu trong nền đất không ngừng phun trào lên trên nhấn chìm tất cả kiến trúc cùng tiếng la hét của con người.
Vua Zombie đứng trong trung tâm hỗn loạn, cười một cách ác liệt, khoé mắt chảy ra một dòng lệ.
"Đó không phải...ý...của ta...đó chính là...ý muốn...của thần linh...đó là...!trừng phạt...haha...là trừng phạt! haha...ta không...Hàn Phi...xin lỗi!"
Giọng nói của Vua Zombie biến mất trong những cơn địa chấn không ngừng, nham thạch phủ lên mặt đất thành biển lửa, không có sinh vật nào có thể sống sót.
Thế giới đã diệt vong.
...----------...
Hết truyện.
Cảm ơn bạn đã theo dõi.
"Cái gì đây? Này là ảo giác chăng?"
Bạch Dạ nghi ngờ dụi dụi mắt nhìn dán mặt vào màn hình máy tính, không có nhìn nhầm.
Hắn nhảy xuống ghế xỏ dép chạy ra gõ gõ cục wifi cũ kỹ rồi quay lại nhìn, cũng không có nhầm.
Cũng không phải mạng viễn thông có vấn đề.
Đấy là chương cuối cùng của bộ truyện hắn yêu thích và đã theo dõi được 5 năm ròng.
Idol Hàn Phi của hắn phen này phải là tiêu diệt Vua Zombie, nhân loại phải chiến thắng chứ?
Rồi công lý ở đâu?
"Tám giờ tối nay vâng tám giờ tối nay tại hội chợ quảng trường thành phố Thái Nguyên sẽ có ngôi sao ca nhạc vâng ngôi sao ca nhạc Đàm Vĩnh Lan với ca khúc đi cùng năm tháng Ai cho mị mùa xuân cùng với sự góp mặt của Năm anh em siêu sao vâng vâng còn có ca sĩ hot nhất Việt Nam chính là Sơn Toàn MTP với bản hit Anh làm gì hôm nay mời các quý vị anh chị em cô dì chú bác họ hàng nội ngoại thông gia đến xem vâng tám giờ tối nay..."
Chiếc xe hộp nho nhỏ với bốn cái loa to tổ bố đang đi tốc độ rùa bò, lết hết các khu ngõ hẻm xung quanh đây, vừa bán vé vừa quảng cáo cho hoạt động hội chợ tối nay.
Bạch Dạ cũng muốn đi nhưng không thể, lát nữa hắn còn đến bệnh viện nữa.
Bạch Dạ là fan cuồng 5 năm của bộ tiểu thuyết "Mạt Thế Vương Giả - Tôi Sở Hữu Kỹ Năng Cấp Thần Thánh Cứu Nhân Loại" đang rất hot.
Nam chính Hàn Phi vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ, sinh tồn qua 12 làn sóng ô nhiễm zombie khủng khiếp, thu thập đồng hành, được lòng tin của mọi người, các em gái xinh đẹp vây quanh...!Anh ta chính là hình mẫu lý tưởng của mọi thằng đàn ông.
Nhưng mà ngay khi hí hửng đợi chương cuối cùng ấn định ra trong hôm nay, nó lại giống như một gáo nước lạnh dội thẳng vào linh hồn Bạch Dạ.
Nhân vật chính cùng đồng đội lĩnh cơm hộp, vua xác sống chiến thắng, nhưng sao lại đi tự sát ơ kìa?
Quá đáng hơn nữa, rốt cuộc vua xác sống là ai, Hàn Phi nhận ra rồi, nhưng lại không nói cho độc giả biết.
Ôi tức chết mất!.