Tiểu Bốc thấy Lộc Bảo không đuổi kịp thì vui vẻ gặm đùi gà, chạy nắng với thỏ con, sỉ nhục ai vậy?Thời gian hạnh phúc luôn trôi qua nhanh hơn, rất nhanh đã đến bữa tiệc của mẹ Phương.
Cha Phương mặc một bộ âu phục thiết kế cao cấp tràn đầy năng lượng, mẹ Phương mặc bộ sườn xám được may thủ công, khí chất dịu dàng tao nhã, vì lý do sức khỏe nên bà không thể đứng lâu được, hiện tại đang ngồi trên xe lăn giữ gìn thể lực, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự xinh đẹp của bà.
Tất cả anh em nhà họ Phương đều mặc âu phục thiết kế cao cấp cùng một màu, gọn gàng đồng nhất rất là đẹp mắt!Lộc Bảo cũng mặc lễ phục số lượng hạn chế được cắt may theo số đo của cơ thể, trên đầu đội vương miện khảm một trăm linh tám viên đá quý, tay áo bồng bềnh làm bằng tơ tằm.
Bộ lễ phục này khiến cho Lộc Bảo trở nên sự cao quý pha lẫn chút mộng ảo, lại thêm gương mặt xinh đẹp của Lộc Bảo, rất giống công chúa trong truyện cổ tích bước ra đời thực.
Nhìn Lộc Bảo di chuyển từng bước một, tất cả mọi người ở đây đều nhìn đến ngây người, ngoại trừ Lộc Bảo đang nhẹ nhàng cử động thân hình, tất cả những người còn lại đều bất động, như thể bị bấm nút tạm dừng!Lộc Bảo nhìn người nhà của mình lộ ra vẻ mặt si mê, còn kèm theo tiếng trầm trồ.
Lộc Bảo đi tới bên cạnh cha mẹ và hôn lên mặt mẹ Phương một cái.
"Oa, mẹ thật xinh đẹp, hôm nay mẹ là người phụ nữ xinh đẹp nhất!"Mẹ Phương âu yếm sửa lại váy cho Lộc Bảo, đôi mắt cũng cười thành trăng lưỡi liềm, nếp nhăn nơi khóe mắt càng tăng thêm sự thành thục của bà.
Lộc Bảo lại nhìn về phía Phương Hải: "Cha, cha cũng rất đẹp trai, hai người là vợ chồng xứng đôi nhất, không hổ là chồng tốt của mẹ!"Lời nói này khiến cha Phương vui vẻ đến mức trẻ ra mười tuổi.
Lộc Bảo lại nhìn về phía các anh trai, con ngươi chuyển động mấy vòng, bình thường cũng chỉ có anh Cả mặc âu phục, hôm nay tất cả anh trai đều mặc âu phục, đây còn là lần đầu tiên cô gặp họ, nhan sắc của nhà họ Phương vốn rất cao, sau khi thống nhất trang phục còn có thể khiến trời đất biến sắc.
"Oa, các anh trai của em, hôm nay các anh cũng rất đẹp trai nha!"Phương Nam Tinh chống hai tay lên hông: "Có ngày nào bọn anh không đẹp trai hả?""Đẹp trai, đều đẹp trai, anh trai của Lộc Bảo là đẹp trai nhất thiên hạ!" Cô nói xong còn khoa trương mở rộng hai tay khoa tay múa chân!Cuộc đối thoại thoại này khiến tất cả mọi người phá lên cười trong nháy mắt!Thời gian của bữa tiệc đã đến, mẹ Phương một bên kéo cha Phương một bên dắt tay Lộc Bảo chầm chậm đi đến hội trường của bữa tiệc, những người con khác của nhà họ Phương đi theo phía sau, ngoại trừ cậu hai Phương Tử Mặc và cậu ba Phương Tử Cầm.
Phương Tử Cầm vì lý do công việc, anh không muốn để lộ thân phận của nhà họ Phương, cho nên không cùng nhau tiến vào hội trường, nhưng hai người bọn họ là anh em song sinh, để hỗ trợ cho Phương Tử Cầm, cũng chỉ đành để cậu hai chịu ấm ức.
Ở nhà mình còn phải lén lút đi cửa sau, mặc dù miệng Phương Tử Mặc không ngừng phàn nàn với Phương Tử Mặc, nhưng thân thể lại ngoan ngoãn đi theo Phương Tử Mặc.
Một nhà chín người oai nghiêm đi tới sân khấu của bữa tiệc, Phương Hải bế Lộc Bảo ở giữa hai vợ chồng, các con trai xếp thành hàng ở hai bên, nhan sắc này cộng thêm đội hình này, phải nói rằng rất là chấn động.
Bà chủ nhà họ Phương quả thực rất giỏi sinh con, hơn nữa còn có ba đứa con không có có mặt!Phương Hải ho nhẹ một tiếng, một tay ôm Lộc Bảo, một tay cầm microphone: "Các vị khách quý và những người bạn thân mến, chúc mọi người buổi tối tốt lành, hôm nay là sinh nhật năm mươi hai tuổi của vợ tôi, cảm ơn mọi người đã đến đây!" Đồng thời ông cúi đầu gửi lời cảm ơn về phía đám đông.
"Nhân ngày vui này, tôi còn muốn giới thiệu con gái của tôi với mọi người, Phương Lộc Trúc!"Vợ chồng Phương thị đồng thời nhìn Lộc Bảo, sự cưng chiều nhanh chóng tràn ngập trong ánh mắt!Lộc Bảo nhận lấy micro và giới thiệu mình một cách tự nhiên: "Chào mọi người, cháu là Phương Lộc Trúc, mọi người cũng có thể gọi cháu là Lộc Bảo.
Hôm nay rất vui vì được gặp mọi người, cũng chúc mẹ sinh nhật vui vẻ, thân thể khỏe mạnh!".