Ngồi một lát gió đêm liền ùa về chỉ là một cơn gió thoáng qua còn khiến người ta cảm thấy mát mẻ, ở xung quanh đây còn có rất nhiều cây xanh tươi mát ở hai bên đường, ngồi ở đây vừa uống rượu vừa ngắm trăng đúng là tuyệt mỹ không có gì bằng, anh ngồi ở một góc khuất chẳng thấy được trăng hay cảnh đẹp nào ở trong mắt, chỉ thấy cơn gió thổi qua lạnh lẽo đến thấu xương trong phút chốc hàng mi của anh chợt nặng trĩu, sương xuống rồi cửa kính ở trước cửa hàng cũng mờ đục chẳng thể thấy rõ ở bên trong, trong men say anh lơ mơ viết tên cô ở trên cửa kính anh nắn nót từng chút từng chút một để khắc ghi tên cô, dáng vẻ anh chật vật nét chữ lại càng nặng nề hơn thế những giọt sương trong đêm tối tĩnh lặng không hiểu vì sao cũng thấm ướt vào đôi mắt anh, mái tóc rũ xuống che khuất đi đôi mắt đỏ ửng mang đầy nỗi đau chất chứa bấy lâu nay, cuối cùng anh cũng không kiềm được mà rơi nước mắt khi giọt nước mắt lướt ngang qua gò má đôi tay anh run run vô thức che mắt mình lại để không ai nhìn thấy sự hèn mọn của mình. 
"Chết tiệt! Khóc cái gì chứ tôi dẫn cậu đi gặp cô ấy"
Trần Phi Quân thấy được màn này ban đầu là kinh ngạc giây phút sau lại là đồng cảm mặc dù có hơi lớn tiếng nhưng cũng chỉ muốn an ủi anh.
Anh im bặt cũng chẳng nói năng gì, trái tim anh như bị thủng một lỗ lớn nơi đó âm u sâu vô tận giống như vực sâu không đáy cũng không thể thoát khỏi, anh yêu cô hơn tất cả nhưng như vậy thì sao chứ? Cuối cùng tình yêu của anh cũng chỉ khiến người ta chán ghét, anh cố gắng không nghĩ đến cô nhưng hình bóng ấy vẫn luôn trong tâm trí anh, với cách thức đau đớn này chi bằng giết anh luôn đi cứ giày vò như vậy anh sắp không chịu nổi rồi.
Anh ngồi thẳng dậy không quan tâm đến ai nữa tự uống hết chai này đến chai khác Trần Phi Quân cũng không ngăn cản anh cứ mặc kệ, cậu ta chỉ thở dài một hơi uống cùng với anh.
Đến chai cuối cùng trong thùng dường như anh đã say giọng nói cũng khang khác đôi mắt vẫn còn hơi nước lời nói cũng nghẹn ngào nhưng rõ ràng, tay vẫn nắm chặt lấy chai bia lôi từ trong túi ra một bức hình, bức hình được ép như mới cất giữ cũng rất cẩn thận, anh nhớ cô nên thường lấy ra xem
"Tôi đã thích cậu rất lâu rồi, từ lúc bé cậu đã cứu tôi khi lớn lên tôi cứu cậu một lần từ lần đó tôi đã thích cậu..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play