Trong góc tối cô thở dài một hơi, bộ đồ này rất nóng người cô cũng đổ đầy mồ hôi tóc cũng ướt hết một phần, cô mò mẫm ở trong túi quần mình ra một ổ bánh mì nhỏ cố gắng ăn vào để có sức tiếp tục làm việc mặc dù nuốt không trôi nhưng cô vẫn ráng ăn hết để bụng không kêu, từ trước đến bây giờ cô chưa từng có bộ dạng nhếch nhác thảm hại như thế này bây giờ trải nghiệm qua rồi thì lại thấy nó rất khó khăn cảm giác xa lạ này khiến cô trở nên lạc lõng hơn bao giờ hết, cô nhìn xa xăm trên miệng vẫn còn đang nhai bánh mì khô cứng khó nuốt cũng chẳng biết bản thân mình muốn gì.
"Không qua giúp sao?"
Trần Phi Quân hút một điếu thuốc vờ hỏi anh, hai người đứng ở cách xa cô một đoạn đường cho nên đều nhìn thấy hết dáng vẻ chật vật từ lúc chiều của cô
Anh im lặng một chút chỉ trầm mặc mà không trả lời, Trần Phi Quân thì cảm thấy bất bình với cảm xúc thất thường của anh vô cùng, rõ ràng là yêu nhưng cứ tỏ vẻ xa lạ bài xích làm gì không biết nữa
"Hỏi cậu đấy không quan tâm đến cô gái đó sao?"
"Cứ để cô ấy một mình"
Trần Phi Quân cũng trở nên khó hiểu về câu nói của anh cậu ta định nói thêm một cái gì đó nhưng khi thấy anh quay mặt nhìn sang hướng khác thì miệng cũng tự khép lại

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play