Con muỗi to kia nếm được mùi vị máu thơm ngon của Cố An An, làm sao lại buông tha.
Nó lại bay đến chỗ Cố An An lần nữa.Cô duỗi thẳng chân xoay mông lại.
Mới có một chút mà cả người toàn là mồ hôi, đây chính là chỗ không tốt của cơ thể yếu đuối này.
Nếu đổi lại là cô của trước kia thì con muỗi cỏn con như này đã bị cô đập một phát chết ngay rồi.Chờ con muỗi tới gần lần nữa, Cố An An đã không còn mong muốn phản kháng.
Cô mất hết ý chí nằm ngửa trên giường, nghiêng đầu qua một bên nhìn con muỗi trên cánh tay đang chuẩn bị hút máu.Cố An An suy sụp tinh thần nghĩ nếu con muỗi này có thể giác ngộ, biết ngừng hành động hút máu vô nhân đạo này thì tốt biết bao.Cô cứ tùy tiện tưởng tượng như vậy, con muỗi đã chuẩn bị hút máu kia lại lảo đảo ung dung bay lên rồi tiến về một hướng khác.Nó bay mất rồi? Cố An An nhìn cánh tay trắng nõn hoàn mỹ, con muỗi này thật sự chê máu tươi miễn phí không hút sao."A a —— "Cố An An muốn kêu con muỗi quay lại, nhưng nhớ lại mình chỉ là một đứa trẻ, cũng chỉ có thể kêu a a như em bé.Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên chính là con muỗi lớn đang bay giữa không trung kia dường như hiểu được suy nghĩ của cô mà chậm rãi bay trở về.
Việc này làm cho Cố An An phải trợn mắt mà nhìn.Quay lại, đi ra, quay lai.
Cố An An suy nghĩ nhìn con muỗi kia, tất cả mệnh lệnh đều được nó lần lượt thực hiện.Một lần là trùng hợp, nhiều lần gộp lại thì không thể là trùng hợp nữa? Đầu óc Cố An An choáng váng, chẳng lẽ bây giờ cô có năng lực khống chế động vật sao?Sự hưng phấn kích động trong lòng như muốn nổ tung.
Cố An An cảm thấy dường như mình được thăng chức tăng lương, đi đến thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời.Chắc chắn cô không phải là con ghẻ của ông trời.
Ở thế giới này không chỉ có cha mẹ yêu thương mà có có năng lực bật hack như vậy.Cố An An hưng phấn trong chốc lát, cũng không nhận ra bản thân đang dần mê man, mà cứ điều khiển con muỗi múa ba lê trên không trung.
Khi điệu múa kết thúc, cô cũng thiếp đi.Có lẽ con muỗi kia không còn bị khống chế nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhìn thấy cục thịt lớn trên giường, không thèm nghĩ ngợi gì mà bay tới cánh tay Cố An An, chuẩn bị thưởng thức bữa trưa mỹ vị.Chát ——Cố Nhã Cầm ở bên ngoài vừa nghe tiếng con gái, tiến vào thì thấy con vẫn đang ngủ ngon lành.
Đang yên tâm chuẩn bị ra ngoài thì thấy con muỗi trên cánh tay trắng nõn của cô.
Bà lập tức đập chết con muỗi rồi ném xác xuống đất.Có thể nói, cuộc đời con muỗi này vừa ngắn vừa thê thảm."An An sao rồi?"Cố An An cảm thấy đầu mình lâng lâng, dường như có rất nhiều người vây quanh.
Từng giọng nói đầy lo lắng chen chút trong đầu làm cô không nhịn được mà nhíu mày."Không có nghiêm trọng, nguyên nhân chính là do ăn trúng đồ nóng.
Về nhà dùng nước ấm lau người, cứ một khoảng thời gian lại cho uống ít nước là được."Thôn Tiểu Phong chỉ có một trạm y tế.
Gọi là trạm y tế nhưng thật ra chỉ là một ngôi nhà nhỏ.
Bên trong có một thầy thuốc ngoài năm mươi đi chân trần.
Ngày thường hay khám bệnh cho người trong thôn, thu phí cũng không cao.
Xem bệnh bốc thuốc cũng chỉ tốn khoảng mấy phân tiền đến vài mao tiền.Người trong thôn đều tiết kiệm, không phải chuyện gì bất đắc dĩ thì sẽ không vào thành phố khám bệnh.
Trừ khi thầy thuốc đi chân đất không khám ra bệnh, hoặc cố chịu đựng, chịu không nổi mới vào thành phố mua thuốc.Người đầu tiên phát hiện Cố An An bất thường là Cố Kiến Nghiệp.
Ông vừa tắm xong, hào hứng trở về chuẩn bị ôm hôn con gái bảo bối thơm tho đang ngủ trưa.
Không ngờ vừa chạm vào đã thấy cơ thể An An nóng bừng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn còn đỏ ửng bất thường.Cố Kiến Nghiệp thử đánh thức con gái, ai ngờ hai mắt Cố An An nhắm nghiền, khẽ rên rỉ mà không hề tỉnh lại.