Không ít người ngo ngoe rục rịch nhìn về phía bên này.
Diệp Thi Thi lập tức cảnh giác lấy ra một cái khẩu trang từ trong túi xách, nhanh nhẹn muốn đeo lên mặt Tô Tử Hà.
“Ừm…”Cô không đủ cao.
Diệp Thi Thi chu môi, nhón chân đeo lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ khẩu trang, lại sờ sờ dây đeo sau tai Tô Tử Hà, bảo đảm chắc chắn.
Tô Tử Hà bỗng nhiên được bé con lại gần, nhìn thẳng vào cô, bên tai còn có cảm giác ngưa ngứa.
“Phải che lại, khuôn mặt của anh giống như yêu tinh vậy, sẽ bị người ta vây quanh, biết không? Con trai ở bên ngoài cũng phải bảo vệ bản thân cho tốt, đặc biệt là những người đẹp như anh đó.
”Nói xong, Diệp Thi Thi quay người đi chọn đồ.
Tô Tử Hà đưa tay sờ khẩu trang trên mặt, hai mắt cong cong.
“Vậy cô không đeo hả?”Diệp Thi Thi khua khua tay.
“Tôi không muốn đeo, bí lắm, hơn nữa có anh ở bên cạnh, tôi không cần phải đeo.
”Tô Tử Hà nghe xong cảm thấy ý của bé con chẳng lẽ là anh đứng bên cạnh rất có năng lực của bạn trai?Trong nháy mắt, Tô Tử Hà ưỡn thẳng ngực, hắng giọng.
“Ừ.
”Có người đẹp như vậy bên cạnh, mà bản thân còn đeo khẩu trang, không phải là mình cực kỳ tự luyến, không có chừng mực sao, chút giới hạn này trong lòng cô vẫn phải có.
Diệp Thi Thi vừa nghĩ vừa gật đầu.
Tô Tử Hà: … Thì ra không phải cảm thấy năng lực bạn trai của tôi bùng nổ.
Nhưng tại sao không thấy? Chẳng lẽ là hormone giống đực của tôi không đủ?Tô Tử Hà đột nhiên xắn tay áo lên, cơ bắp hoàn mỹ lập tức hiện ra, tạo dáng xong: “E hèm…”Diệp Thi Thi quay đầu nhìn ngài Tô xắn tay áo, có hơi nghi hoặc: “Có chuyện gì với anh vậy?”“Thế nào? Cường tráng không?”Diệp Thi Thi động thủ chọc một cái, gật đầu lia lịa: “Vâng.
” Lát nữa việc xách đồ có thể trông cậy vào anh.
“! ”Tô Tử Hà buông tay áo, quay mặt đi, xấu hổ mở miệng nói: “Cô chọn tiếp đi.
”Diệp Thi Thi mềm mại “Được.
” một tiếng, không hiểu ra sao mà xoay người sang chỗ khác.
Tâm tư đàn ông thật khó hiểu, không phải nói cường tráng rồi à, sao lại mất hứng, chẳng lẽ tâm trạng của cô không đúng, chắc là lại giả bộ kích động một chút?Tô Tử Hà: …Tô Tử Hà quay đầu nhìn hộp trà hoa cúc trên kệ hàng trước mắt, bên trên có viết mấy chữ to: Công hiệu chủ yếu, thanh nhiệt hạ hỏa!Tô Tử Hà liếc nhìn bé con đi ở phía trước, thở dài một tiếng, cầm một hộp bỏ vào xe mua sắm.
“Em gái, muốn thử một phần sữa chua mới sản xuất không?”Một giọng nam ngọt truyền vào tai Tô Tử Hà.
Là một nhân viên bán sữa chua đang chào hàng với Diệp Thi Thi.
Diệp Thi Thi nhìn qua khay hàng mà người đó đang cầm, hỏi:“Vị gì thế?”“Vị dâu tây, uống rất ngon, em gái có muốn nếm thử không?”Nói xong liền đưa một cốc sữa chua ăn thử qua, đặt vào tay Diệp Thi Thi.
“Ồ, thật sự rất ngon!”Diệp Thi Thi lập tức cầm một hộp từ trong tủ hàng, cất vào trong ngực.
Tô Tử Hà vừa nhìn, thấy đoạn nói chuyện này, khóe miệng co rút, lại cầm vài hộp trà trên tủ hàng ném vào xe đẩy.
Diệp Thi Thi chỉ vào vị khác cùng nhãn hiệu trên tủ hàng, nói: “Tôi có thể ăn thử vị xoài kia không?”Nhân viên bán hàng nam kia cười ngọt ngào, vừa lấy vị xoài, vừa rót vào trong cốc, nói: “Vốn là không thể được, nhưng cô gái đáng yêu như em, tất nhiên có thể.
”Nhân viên bán hàng đưa sữa chua qua, Diệp Thi Thi giơ tay nhận, bỗng bị người khác giật mất.
Diệp Thi Thi giương mắt nhìn.
Chỉ thấy Tô Tử Hà đưa tay nhận cốc sữa chua, lập tức đặt lại vào trong khay hàng của nhân viên bán hàng, nhanh nhẹn rút hộp sữa chua vị dâu tây từ trong lòng Diệp Thi Thi ra.
Khi Diệp Thi Thi còn chưa kịp phản ứng, anh Tô đã đặt tay lên đầu cô nhẹ nhàng xoay một vòng, xoay mặt cô lại phía anh.
“Anh làm gì vậy? Tôi muốn mua sữa chua dâu tây…”“Nhãn hiệu này không được, để tôi dẫn cô qua bên kia, có sữa chua dâu tây uống ngon hơn.
”.