"Sư phụ, có cần phải đi tìm Miyazaki Shinzo không?" Thượng Tuyền Tinh Vũ tỉnh táo lại, trầm giọng hỏi.
"Không cần, nhà này không được, thì chúng ta đổi nhà khác." Liễu Tông Nham Toái lắc đầu, "Văn gia vốn dĩ chính là cô nhi góa phụ, hơn nữa Văn Tư Thuận lại là sư đệ của con, để con đi cưỡng ép Văn gia, đã đủ quá đáng rồi."
Thượng Tuyền Tinh Vũ không dám nói gì nữa, mím chặt môi cúi đầu, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện.
Thượng Tuyền Tinh Vũ cũng biết, Liễu Tông Nham Toái là một võ sư rất phong độ, là một tông sư chân chính, không phải là loại người làm việc không có điểm mấu chốt.
"Nhưng, chuyện làm ăn cũng không thể kéo dài quá lâu, nếu không Triệu gia thất vọng, đổi người khác hợp tác, vậy thì chúng ta lỗ to rồi." Thượng Tuyền Tinh Vũ cười khổ nói.
"Con có quá nhiều tâm tư, nên mới luyện võ không tốt." Liễu Tông Nham Toái không cảm xúc nói.
"Con cũng là... Nhưng nếu con không nghĩ những cái này, thì không ai nghĩ cả." Thượng Tuyền Tinh Vũ bất đắc dĩ nói.
Liễu Tông Nham Toái nói: "Hiện tại Ma Đô Long Môn có hai phó đà chủ, chúng ta qua lại với Tống Chí Mai một chút, người phụ nữ này dã tâm to lớn, có lẽ có thể làm nên chuyện."
Thượng Tuyền Tinh Vũ nói: "Sao không chọn Giang Sơn Hải? Thế lực của ông ta có vẻ còn lớn hơn Tống Chí Mai."
"Giang Sơn Hải là người của Triệu gia, mặc dù chúng ta hợp tác với Triệu gia, nhưng không được để bọn họ dắt mũi mà đi."
"Lần này Triệu gia muốn đối phó người của Nam Dương Trần thị, bảo ta phái ba cao thủ trong Nham Toái Lưu..."
"Bọn hò thề thốt nói sẽ phái thêm tiểu đội Ác Triệu tinh nhuệ nhất Hoa Quốc, cho người của chúng ta đi chỉ là dệt hoa trên gấm, thêm một phần chắc chắn mà thôi."
"Hừ... kết quả thì sao?!"
Vẻ mặt Liễu Tông Nham Toái lạnh lùng, trong giọng nói bắt đầu có chút không vừa lòng.
Sắc mặt Thượng Tuyền Tinh Vũ trắng bệch, trong lòng hoảng sợ, anh ta biết người Liễu Tông Nham Toái phái ra là ai, cũng biết bọn họ lợi hại đến mức nào...
Nhưng bọn họ lại có đi mà không có về?
Ngày từng ngày trôi qua, mấy ngày nay Tề Đẳng Nhàn đều vô cùng cảnh giác kể cả là khi ngủ.
Hắn không biết gì về Triệu Hồng Tụ, không rõ phong cách hành sự của cô ta thế nào, nhỡ may lại giống tên khốn nạn Dạ Ma thích chơi trò lẻn vào ám sát, mình không đề phòng một cái là mất mạng như chơi?
Nhưng, đợi mấy ngày nay cũng không thấy Triệu Hồng Tụ, điều này khiến Tề Đẳng Nhàn rất khó chịu.
Vết thương của Dương Quan Quan hồi phục rất nhanh, dù sao ngày nào cũng có thần y như Tôn Thanh Huyền điều chế thuốc cho cô ta, cô ta lại cũng là người luyện võ, chức năng cơ thể khỏe mạnh, khí huyết dồi dào, đương nhiên là khỏi rất nhanh.
Khiến Dương Quan Quan ngạc nhiên là tên háo sắc Tề Đẳng Nhàn hình như đổi tính rồi, mấy ngày nay đều không đến bắt nạt cô ta.
"Xem ra Triệu Hồng Tụ sẽ không động vào mình trong một thời gian ngắn, trước đó, giải quyết cái tên tai họa Hồng Thiên Đô trước đã." Tề Đẳng Nhàn đợi mãi mà không đến, quyết định tính kế giết chết Hồng Thiên Đô trước.
Hồng Thiên Đô vẫn còn ở Ma Đô, bây giờ nơi này hội tụ rất nhiều nhân vật phong vân, ông ta đang chờ cơ hội có thể ra tay.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn không muốn cho ông ta thêm một cơ hội nữa, để sự việc như lần trước xảy ra thật sự quá nguy hiểm. Nếu không phải được Vĩnh Dạ Quân âm thầm bảo vệ trong bóng tối, thi thể hắn đã lạnh từ lâu rồi.
"Mở họp nào, Mở họp nào!"
Tề Đẳng Nhàn triệu tập đám người Đồ Phu đến, sau đó hung hăng đập lên mặt bàn.
Ba người lập tức ngồi ngay ngắn, cũng không biết lần này Tề Đẳng Nhàn triệu tập bọn họ đến là vì chuyện gì.
Mấy ngày nay Oán Quỷ đều sống trong nỗi sợ hãi bất an, chỉ sợ Liễu Tông Nham Toái gây sự với mình, nhưng giống như Tè Đẳng Nhàn, đợi mãi cũng không đợi được người, tâm trạng cũng dần dần bình tĩnh lại.
"Tôi tin chỉ có vô lại mới hiểu suy nghĩ của vô lại nhất, bây giờ tôi cần các cậu phân tích Hồng Thiên Đô, rồi tìm ông ấy ra đây cho tôi!" Tề Đẳng Nhàn trực tiếp vứt tư liệu chi tiết của Hồng Thiên Đô cho ba người.
"Đương nhiên là tôi cũng gửi tư liệu cả cho bên nhà tù, bố tôi sẽ phát cho cả đám phạm nhân trong tù nữa, để bọn chúng cùng phân tích."
"Lần này mục tiêu hành động của chúng ta chính là Hồng Thiên Đô!"
Trong tài liệu có ghi chép chi tiết lại những câu chuyện ngày thường của Hồng Thiên Đô, bao gồm sở thích và thói quen của ông ta."