“Chào cô, tôi tìm sư phụ Tề!” Một người đàn ông bước vào trong sân rồi dùng tiếng phổ thông chính gốc của Hoa quốc để nói, dường như rất khó để nghe ra được một chút giọng địa phương được trộn lẫn ở bên trong.
“Anh ấy không có ở đây, cũng không biết bao giờ mới về nữa, anh tới tìm anh ấy muộn như vậy là có chuyện gì thế?” Dương Quan Quan đang luyện võ, sau khi nhìn thấy người đàn ông, cô ấy không hỏi sững sờ, hỏi.
Người đàn ông nói: “Thái Cực Quyền?”
Dương Quan Quan nói: “Chẳng lẽ anh đây không biết quấy rầy người khác khi họ đang luyện võ là chuyện làm trái với quy tắc của giang hồ hay sao? Anh muốn tìm sư phụ của tôi, vậy thì chờ ngày mai hoặc ngày kia rồi lại đến đi.”
Trong mắt người đàn ông lóe lên tia sáng, anh ta nói: “Thì ra cô chính là đồ đệ của anh ta!”
Dương Quan Quan cau mày nói: “Rốt cuộc anh là ai thế?”
Người đàn ông khẽ chắp tay và nói: “Tôi là Han Dong San, đại đệ tử của Han Sung Joon, người sáng lập ra phái Taekwondo Taiyi.”
Sau khi nghe thấy lời tự giới thiệu của đối phương, trong lòng Dương Quan Quan bỗng chốc trùng xuống.
Tề Đẳng Nhàn đã đánh Jeon Dong Uk, người nối nghiệp tương lai của phái Taekwondo Taiyi và được mệnh danh là thiên tài số một Triều Tiên, chuyện này vốn không có gì cả, tất cả mọi người đều là người học võ, đánh đánh giết giết là chuyện rất bình thường.
Nhưng Tôn Dĩnh Thục lại cứ muốn lợi dụng Tề Đẳng Nhàn để đối phó với Han Sung Joon, Tề Đẳng Nhàn không đồng ý, cô ta bèn chơi xấu, lợi dụng truyền thông để lăng xê chuyện này.
Sự lăng xê này trực tiếp khiến cho Taekwondo Taiyi vô cùng mất mặt ở Triều Tiên, Han Sung Joon cũng đã gửi chiến thư cho Tề Đẳng Nhàn.
Kết quả Tề Đẳng Nhàn chẳng buồn tiếp chiêu, lại càng không muốn để cho Tôn Dĩnh Thục được hời nên đã mặc kệ ông ta.
Sau đó phía bên Taekwondo Taiyi cũng không có tin tức gì nữa, nhưng hôm nay đột nhiên lại có một người tìm đến tận cửa.
“Thì ra là người của phái Taekwondo Taiyi à... Tin tức đó là do người của Tài Phiệt Thượng Tinh cố tình lăng xê đấy, không liên quan gì đến chúng tôi cả, tốt nhất anh đừng nghĩ đến việc gây phiền phức cho chúng tôi.” Dương Quan Quan nói với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Anh ta đã đánh sư đệ của tôi bị thương, chuyện này đã gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với danh tiếng của Taekwondo Taiyi chúng tôi, đây không phải là chuyện mà một câu nói của cô có thể giải quyết được.” Vẻ mặt của Han Dong San cũng dần trở nên lạnh lẽo, anh ta chậm rãi nói.
Dương Quan Quan vẫn thờ ơ như cũ.
Han Dong San nói: “Nếu như anh ta đã không dám tiếp chiêu thì tôi chỉ có thể tìm cô thôi! Anh ta đánh sư đệ của tôi bị thương thành như thế, vậy thì tôi cũng sẽ đánh cô bị thương thành như thế!”
Nói xong, Han Dong San vẫy tay và nói: “Mời!”
Dương Quan Quan thấy trận chiến này hơn nửa là không thể từ chối được nên cũng chỉ có thể lạnh lùng gật đầu và chắp tay nói: “Mời!”
Han Dong San chưa cả nói hết câu đã ra tay, anh ta sải bước lao về phía trước, tốc độ rất nhanh, mũi chân chạm đất, xoẹt một tiếng lao đến trước mặt Dương Quan Quan, giơ tay lên và đánh thẳng về phía mặt cô ấy!
“Đây đúng thật là Bát Quái Chưởng rồi, nói Han Sung Joon đã có được tinh túy của Bát Quái Chưởng và tự sáng tạo ra phái Taekwondo Taiyi quả thực không ngoa chút nào!” Nhìn thấy một tát này vừa nhanh vừa mạnh, trong lòng Dương Quan Quan nghiêm nghị, cô ấy biết đối phương là một cao thủ có võ công cao hơn mình, nhất định phải bình tĩnh ứng phó mới được.
Tay phải của Dương Quan Quan giơ lên, vung ra một nắm đấm và đón lấy lòng bàn tay của đối phương.
Han Dong San đánh ra một chiêu không trúng thì ngay lập tức bám sát, lại một cú đánh cắt ngang tới và nhắm thẳng vào cổ họng của Dương Quan Quan!
“Hừ!”
Dương Quan Quan hừ một tiếng bằng mũi, nắm đấm đi ra theo âm thanh, nện xuống một cái và đẩy bàn tay của Han Dong San ra.
Có điều, dù sao thì Han Dong San cũng là người của phái Taekwondo Taiyi, sức mạnh ở chân cũng vô cùng ghê gớm.
Còn chưa đợi Dương Quan Quan ra đòn tấn công, cái chân của anh ta đã đánh đến rồi.
“Là quét thấp bên trái!” Dương Quan Quan chuẩn bị phán đoán, cô ấy nhấc chân, kéo căng bắp chân và đón lấy đòn đánh.
“Sau đó là đá thẳng!”
“Ấy? Tiếp theo thế mà lại là liên hoàn cước!”
Cô ấy và Han Dong San trao đổi liên tiếp những hơn mười chiêu, càng lúc càng thuận buồm xuôi gió, chỉ cảm thấy mình có thể đoán được rõ ràng từng chiêu thức của đối phương.
Han Dong San cũng vô cùng bất ngờ, cô gái này vậy mà lại có võ công cao như vậy, lúc này thế mà lại đánh được ngang tài ngang sức với mình.
Sắc mặt anh ta tối sầm lại, khí tụ đan điền, chân đi theo đường bát quái, thậm chí còn nắm lấy hai bên thắt eo của Dương Quan Quan, đồng thời cũng sử dụng những cú đá sắc bén của Taekwondo để tấn công vào phần dưới của cô ấy!
Trong chốc lát, Dương Quan Quan không khỏi có hơi luống cuống tay chân.