Hồng Thiên Đô ngẩn ra, sau đó bước chân nhanh hơn, hắn có thể sáng lập ra Huyết Khô Lâu, có thể tung hoành giang hồ nhiều năm như vậy mà không ngã xuống, cũng không chỉ dựa vào vũ lực, mà còn có đầu óc khôn khéo hơn người.
Tần Đường Ngọc nhìn Hồng Thiên Đô rời đi, lại quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, nhịn không được thầm nghĩ: "Đây là thế giới của thần tiên à..."
Cô ta từng cảm thấy mình là đồ đệ của Văn Dũng Phu, ở trong Ma Đô Long Môn có địa vị trọng yếu, đã xem như là người hơn người rồi.
Nhưng hiện tại xem ra, so sánh với những người này, mình thật đúng là cái gì cũng không phải.
Sau khi tiễn Hồng Thiên Đô đi, Tề Đẳng Nhàn lúc này mới quay đầu lại, cười cười với Triệu Mạn Nhi, nói: "Ngược lại đã xem thường bà rồi, thật không ngờ, bà vậy mà có liên hệ với người như Hồng Thiên Đô.”
Triệu Mạn Nhi lạnh lùng nói: "Tiền đã đưa cho cậu rồi, cậu đi đi!”
Hồng Thiên Đô nếu cũng không muốn ra tay đối phó với Tề Đẳng Nhàn, vậy Triệu Mạn Nhi cũng có thể đoán được thân thủ của Tề Đẳng Nhàn nhất định không kém, cứng đối cứng cũng chỉ có thể là mình chịu thiệt.
Vừa rồi nhiều súng như vậy hướng về phía hắn, hắn cũng có thể trong nháy mắt mà phản khách làm chủ.
"Tôi đã nhận được tiền, nhưng lãi đâu?" Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói, "Bà nợ tiền người ta lâu như vậy, chẳng lẽ cũng không tính lãi sao?”
Sắc mặt Triệu Mạn Nhi tái mét, nghiến răng nghiến lợi cười nói: "Lấy tiền từ chỗ tôi đã là phúc lớn mệnh lớn của cậu rồi, còn muốn tính cả lãi suất cho tôi?”
Tề Đẳng Nhàn cứ như vậy mà nhìn thẳng Triệu Mạn Nhi, mỉm cười nói: "Nếu bà không trả lãi suất, vậy tôi có thể trong phút chốc khiến cho trường đấu chó của bà mở không nổi nữa, bà có tin không?”
“Coi như cậu lợi hại, cậu muốn bao nhiêu!” Trên mặt Triệu Mạn Nhi lộ ra sắc mặt biến đổi không ngừng, một lúc lâu sau, vẫn là quyết định dàn xếp ổn thoả.
Hồng Thiên Đô đối mặt với Tề Đẳng Nhàn, đã lựa chọn chủ động rút lui, điều này làm cho trong lòng bà ta cũng có chút bồn chồn.
Tề Đẳng Nhàn nói: "Tôi cũng không làm khó người khác, chỉ một phần mười thôi, sáu mươi triệu đi.”
Sáu mươi triệu đương nhiên không ít, huống chi, Tề Đẳng Nhàn hôm nay đã lấy đi ước chừng chín trăm triệu từ chỗ Triệu Mạn Nhi rồi.
"Được!" Triệu Mạn Nhi cắn răng một cái, oán hận nói.
Sáu mươi triệu, đã vào tài khoản do Tề Đẳng Nhàn chỉ định.
Tề Đẳmng Nhàn vừa nhìn tiền đến tài khoản, không khỏi cười cười, nhún nhún vai, nói: "Triệu tiểu thư quả nhiên xuất thân từ đại gia tộc, ra tay rất sảng khoái nha!”
Triệu Mạn Nhi nói với Tề Đẳng Nhàn: "Cậu nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay cho tôi.”
Tề Đẳng Nhàn cười cười, dẫn theo Tần Đường Ngọc rời đi.
Vừa mới ra khỏi trường đấu chó, hắn đã khẩn cấp gọi điện thoại cho Ngọc Tiểu Long, vui vẻ nói: "Ngọc tướng quân à, tôi ở chỗ này phát hiện một chuyện rất thú vị!”
Ngọc Tiểu Long tỏ vẻ có chút hứng thú, để cho Tề Đẳng Nhàn nói.
Tề Đẳng Nhàn nói thẳng ra: "Liên hệ với người của phòng chính trị một chút đi, để cho bọn họ đến niêm phong trường đấu chó của Trịnh gia đi! Người phụ nữ Triệu Mạn Nhi này, vậy mà có liên hệ Hồng Thiên Đô!”
Ngọc Tiểu Long lại không vui nói: "Trịnh gia ở Ma Đô cũng thuộc về đại gia tộc có sức ảnh hưởng, tùy tiện động thủ sẽ có ảnh hưởng không tốt, phải bắt được một ít chứng cớ mới được.”
Tề Đẳng Nhàn nói: "Chứng cứ tôi có, tài khoản của bọn họ chuyển cho tôi sáu mươi triệu, đây có tính là hối lộ không?”
Tần Đường Ngọc ở một bên đã trợn mắt há hốc mồm.
Mẹ nó, hóa ra đòi lãi suất của Triệu Mạn Nhi là vì vu oan giá họa sao?
"Anh nói thật à?" Ngọc Tiểu Long kinh ngạc nói.
"Đương nhiên là thật! Triệu Mạn Nhi sau khi biết được thân phận của tôi, không nói hai lời liền chuyển cho tôi sáu mươi triệu, bảo tôi đừng nói chuyện này ra ngoài.” Tề Đẳng Nhàn vừa mở miệng đã không còn là lời mà người ta nói.
Tần Đường Ngọc ở một bên giật giật khóe miệng, trong lòng thẳng thừng hô trâu bò, đồng thời thầm nghĩ, người này sau này nhất định không thể đắc tội, nếu không bị hắn đùa chết như thế nào cũng không biết.
Ngọc Tiểu Long nói: "Nếu như anh thật sự nhận được sáu mươi triệu của bọn họ, vậy bọn họ quả thật đã cấu thành hành vi hối lộ, cho dù bọn họ có thể che dấu việc buôn bán trái phép của trường đấu chó, cũng vẫn có thể động thủ được.”
Tề Đẳng Nhàn nói: "Vậy còn chờ gì nữa? Triệu Mạn Nhi này là người của Triệu gia ở đế đô, ở Trịnh gia làm vợ ba nhất định có ý đồ xấu, làm cho trường đấu chó của bà ta bại lộ rồi nói sau!”
Ngọc Tiểu Long nói: "Được! Nếu bà ta và Hồng Thiên Đô có liên hệ, vậy thì phải động đến bà ta rồi!”
Tề Đẳng Nhàn cúp điện thoại, chỉ là có chút đáng tiếc cho sáu mươi triệu vừa mới vào trong túi này, còn chưa có ấm nữa.