Đối với người đã có thể đánh bại loại cao thủ như Lâm Thiên Dương là Dương Quan Quan mà nói, những tên nghiện hít thuốc đến kiệt quệ cả người này đều chẳng tính là gì cả.  

 

 

Đặc biệt là sau khi vết thương hồi phục dạo gần đây, cô ấy cảm thấy rằng sức mạnh của mình đã tiến thêm một bước rồi.  

 

Võ công mà muốn tiến bộ thì chỉ có cách thực chiến mà thôi, đặc biệt là loại thực chiến cận kề sinh tử như thế này!  

 

Bảy tám tên đàn ông vây đánh Dương Quan Quan nhưng lại bị cô ấy hạ gục từng tên một một cách đâu vào đấy.  

 

Được vậy là nhờ khoảng thời gian trước Tề Đẳng Nhàn đã bảo cô ấy đến phòng tập quyền anh của Lý Gia Quyền để rèn luyện sức mạnh, khi đó hai người học việc đã đánh với một mình cô ấy, cô ấy cũng đã thích nghi được với phương pháp lấy một chọi nhiều này.  

 

“Về phần Hình Ý Quyền, mình đã không còn gì có thể dạy cô ấy nữa rồi, tiếp theo đây nên dạy cho cô ấy Bát Quái Chưởng và Thái Cực Quyền thôi.” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ.  

 

Loại võ thuật nhập môn như Hình Ý Quyền này rất đơn giản, dù sao thì trong võ thuật cũng có câu “Thái Cực mười năm không xuất đạo, Hình Ý một năm đánh chết người” mà.  

 

Bởi vì, muốn luyện tốt Thái Cực quyền là điều quá khó, cần phải đi cảm nhận sức mạnh của đối phương, nhận thức và biến hóa đối với sức lực phải hoàn hảo thì mới có thể thực sự phát huy được công phu.  

 

Cho dù có là Ngạnh Thái Cực thì cũng phải nghe theo sức mạnh, nếu không, chỉ biết tiến công mà không biết phòng thủ thì sẽ rất dễ bị đối phương bắt được lỗ hổng và đánh cho tơi bời.  

 

Thái Cực Quyền có mang theo một chút huyền học, đây cũng chính là lý do vì sao môn võ này có rất nhiều tên lừa đảo hoành hành, mấy thứ như cái gì mà Thiểm điện ngũ liên tiên, Tiếp hóa phát đều nhao nhao xuất hiện.  

 

Nếu như người như Dương Lộ Thiện kết hợp với Ngạnh Thái Cực Pháo quyền của Trần gia, muốn đánh chết ai đó cũng không thành vấn đề.  

 

Sau khi người đàn ông cuối cùng bị Dương Quan Quan cho một phát “bay lên trời” rồi vật ngã xuống đất, lá gan của Cậu Kim đã gần như tan nát vì sợ hãi.  

 

Đám phụ nữ có mặt ở đó thì lại càng run lẩy bẩy, ai nấy đều nhìn Dương Quan Quan như ma quỷ vậy, bọn họ có làm thế nào cũng không nghĩ ra được tại sao cùng là con gái mà người ta lại có thân thủ kinh khủng như vậy chứ?  

 

“Tôi cảnh cáo cô, tôi đã gọi người rồi! Bây giờ cô quỳ xuống dập đầu nhận tội với tôi còn kịp đấy!” Sắc mặt Cậu Kim trắng bệch nhưng vẫn cố gắng chống đỡ.  

 

Dương Quan Quan cười khẩy và nói: “Gọi người? Hôm nay anh có gọi ông trời đến đây thì tôi cũng phải phế anh đi!”  

 

Cậu Kim tức giận nói: “Cô có biết người tôi gọi đến là ai không? Đó là Án Cường của Long Môn Thượng Hải, cô có biết Án Cường không, anh ta là đồ đệ của đà chủ tiền nhiệm Văn Dũng Phu đấy!”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Văn Dũng Phu đã nguội ngắt rồi, danh tiếng của ông ta không còn dọa được người khác nữa đâu, còn nữa, đôi cánh tay kia của ông ta là tao chặt đứt đấy.”  

 

“Ha ha ha, đùa cái gì chứ, nếu như mày có bản lĩnh này thì sao không đi giết hết cả nhà Dương gia đi? Còn ở đây giả vờ với tao làm gì!” Cậu Kim cười khẩy và nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn cũng chẳng muốn cùng loại người ngu ngốc này lảm nhảm gì cả, hắn chỉ bảo Dương Quan Quan nhanh chóng phế anh ta đi thôi!  

 

Dương Quan Quan bắt lấy bả vai của Cậu Kim rồi run người một cái, cái run ngày gần như khiến cho xương cốt cả người Cậu Kim mềm nhũn, cả người yếu ớt nửa quỳ trên mặt đất.  

 

Dương Quan Quan áp giải anh ta đến quỳ gối trước di ảnh của cha mình, trên tấm di ảnh kia còn rải rác những cái bao cao su đã dùng qua, trông rất ghê tởm.  

 

“Lấy nó ra cho tôi!” Dương Quan Quan nói với vẻ hung dữ.  

Cậu Kim đau đến mức liên tục hét lớn, anh ta vội vàng vươn tay ra, mặc kệ sự bẩn thỉu mà lau sạch di ảnh.  

 

 

“Dừng tay!”  

 

 

Lúc này, từ phía ngoài cửa truyền đến âm thanh, Án Cường mà Cậu Kim nói đến đã đến rồi.  

 

 

Án Cường dẫn theo một đám người sải bước xông vào bên trong, sau khi nhìn thấy cảnh tượng ở đó, anh ta không khỏi cau mày, ánh mắt rơi trên người Dương Quan Quan.  

 

 

Dương Quan Quan dứt khoát vặn cánh tay phải của Cậu Kim, rắc một tiếng, vặn gãy cánh tay của anh ta ở ngay trước mặt Án Cường!  

 

 

Cậu Kim gào lên một tiếng, cơ thể ngã xuống mặt đất, anh ta kêu lên như khóc tang: “Anh Cường, mau cứu em đi... Con đàn bà này điên rồi, giết chết nó luôn đi, giết nó rồi còn có thể đến Dương gia lĩnh thưởng nữa!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play