"Ha ha ha, họ Tề, cậu đừng nghĩ nữa, loại thuốc tiêm mới này thuộc về Dược phẩm Thượng Thiện của chúng tôi!  

 

 

Park Sung Sin đắc ý phá lên cười: "Cậu quỳ xuống gọi tôi ba tiếng ông nội, không chừng tôi mở lòng từ bi cung cấp cho cậu một ít hàng hóa, có thể kiếm chút đỉnh tiền."  

 

Trong lòng mọi người không khỏi phát lạnh, quả nhiên, Khoa Công nghệ sinh học phương Bắc vẫn lựa chọn Dược phẩm Thượng Thiện.  

 

Chẳng những Tề Đẳng Nhàn không có cơ hội, bọn họ cũng không có cơ hội.  

 

Cách kinh doanh của Dược phẩm Thượng Thiện từ trước đến nay luôn rất ngang ngược, để cho bọn họ lấy được dung dịch tiêm loại mới của Khoa Công nghệ sinh học phương Bắc, mọi người đừng nói có thịt ăn, ngay cả nước súp cũng không được uống, tương lai sẽ chỉ càng ngày càng khó khăn.  

 

Dương Quan Quan cũng có chút nóng vội đứng lên, nếu để cho Dược phẩm Thượng Thiện áp bức thêm một bước, sau này Dược phẩm Thiên Lai muốn mở rộng kinh doanh, quả thật khá khó khăn.  

 

Từ Ngạo Tuyết ngoảnh mặt làm thinh đứng ở bên cạnh, cô ta rất muốn biết, Tề Đẳng Nhàn có tư cách gì để đánh cược với cô ta như vậy!  

 

"Lâm tổng, tôi đây nghiêm túc thương lượng với ông, cũng là cho ông mặt mũi, hy vọng ông có thể suy nghĩ kỹ càng trước khi nói." Tề Đẳng Nhàn không nhìn Park Sung Sin, thản nhiên nói với Lâm Trạch Hoa.  

 

Mọi người nghe xong đều sửng sốt, có lầm hay không, quyền chủ động rõ ràng là ở trong tay Lâm Trạch Hoa, tại sao hắn lại nói như vậy?  

 

Lâm Trạch Hoa không khỏi sửng sốt, sau đó cười nói: "Cậu đang nói cái gì vậy? Cậu đang cho tôi mặt mũi sao?"  

 

"Ha ha ha........ Tôi là Lâm Trạch Hoa, lại cần cậu cho tôi mặt mũi?"  

 

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, hai tay đút túi, bộ dạng uể oải nhìn Lâm Trạch Hoa.  

 

Lâm Trạch Hoa lạnh lùng nói: "Cậu đắc tội Từ tổng, cô ta bảo tôi không được đưa loại thuốc mới này cho cậu, đương nhiên tôi sẽ không đưa cho cậu! Cậu muốn? Thì đi lấy lòng Từ tổng đi."  

 

Park Sung Sin nghe xong không khỏi kích động đứng lên, nói: "Ngạo Tuyết, cô quả nhiên càng đánh càng anh dũng, không hổ là người phụ nữ tôi xem trọng!"  

 

Từ Ngạo Tuyết khoanh tay, từ trên cao nhìn xuống Tề Đẳng Nhàn, bình tĩnh nói: "Tôi đã cho anh cơ hội giao dịch công bằng, nhưng chính anh không cần."  

 

Mọi người vừa nghe, ồ, hoá ra là oan gia cũ gặp nhau à!  

 

Tập đoàn Hướng thị và Tập đoàn Từ thị tranh giành đến biến hóa khôn lường, mặc dù bây giờ bức màn đã hoàn toàn bị hạ xuống, nhưng mọi người vẫn còn thỉnh thoảng lấy ra bàn tán say sưa một phen.  

 

Bọn họ rất rõ Từ Ngạo Tuyết triệt để đánh tan tác tập đoàn Hướng thị ở dưới chân.  

 

"Park tổng, quyền đại diện của loại thuốc tiêm tế bào thần kinh dinh dưỡng não mới của Khoa Công nghệ sinh học phương Bắc chúng tôi đã được giao cho Dược phẩm Thượng Thiện, tôi hy vọng cậu có thể vận hành cho tốt." Lâm Trạch Hoa quay đầu lại và mỉm cười nói với Park Sung Sin.  

 

"Lâm tổng yên tâm, tôi cũng không phải là cái loại phế vật chỉ biết dùng mồm làm ăn!" Park Sung Sin nói.  

 

"Nếu bây giờ anh đổi ý, hạ thấp người đến xin tôi, tôi không phải là không thể suy xét nói giúp anh hai câu." Từ Ngạo Tuyết nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn cười nói với mọi người: "Không có một người đàn ông nào sẽ cầu xin một người phụ nữ đã từng vẩy đuôi chó mừng chủ với mình."  

 

Những lời này, giống như một quả bom, phát nổ ngay tại chỗ!  

 

Đôi mắt Từ Ngạo Tuyết trong nháy mắt tràn ngập sát khí.  

 

Vẻ mặt đắc ý của Park Sung Sin đông cứng lại, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Họ Tề, cậu còn dám bất kính với Ngạo Tuyết, tôi nhất định sẽ phế cậu!"  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: "Nữ thần mà anh vụng trộm mong nhớ ngày đêm, sớm đã bị một người đàn ông đụng chạm đến mềm nhũn..... Cây gậy nhỏ à, anh thật đúng là một liếm cẩu đáng thương."  

 

Park Sung Sin bùng nổ, ngay sau đó, nhóm thủ hạ của hắn ào ào đi lên ngăn cản.  

"Lâm tổng, vừa rồi tôi cho ông mặt mũi, nhưng chính là ông không cần." Tề Đẳng Nhàn quay đầu nhìn về phía Lâm Trạch Hoa, lạnh lùng nói.  

 

 

Lâm Trạch Hoa nói: "Ồ? Chẳng lẽ ông chủ của Khoa Công nghệ sinh học phương Bắc của chúng tôi không phải là tôi, mà là Tề tổng cậu?Thật đúng là thú vị!"  

 

 

"Tôi là chủ tịch, quyết định của tôi chính là thánh chỉ!"  

 

 

"Tôi nói không hợp tác với Dược phẩm Thiên Lai thì không ai có thể thay đổi mệnh lệnh của tôi!"  

 

 

"Tôi rất muốn nhìn xem Tề tổng tính không để cho tôi mặt mũi như thế nào?"  

 

 

Tề Đẳng Nhàn lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số rồi nói: "Bộ trưởng Tống, Lâm tổng rất không nể mặt tôi, không muốn hợp tác với tôi, ông xem chuyện này giải quyết thế nào đây? Tôi vẫn là nên giữ hai loại thuốc đó tự mình dùng thì hơn."  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play