Tề Đẳng Nhàn bị Hướng Đông Tình tạm thời gọi đi, thế nên, cũng chỉ có thể thả bồ câu (thất hứa) Dương Quan Quan.  

 

Điều đó làm Dương Quan Quan toàn thân đều không thoải mái, oán khí sôi trào, nói rõ là buổi tối cùng nhau ăn cơm, kết quả còn chưa chọn được chỗ, đã thả bồ câu mình rồi, đến nhà Hướng Đông Tình ăn ngon uống say?  

 

 

Cũng do Hướng Đông Tình có chính sự muốn nói với Tề Đẳng Nhàn, nếu không, Tề Đẳng Nhàn cũng lười đi sang.  

 

 

Ăn cơm vui vẻ với Thư ký Dương, còn có thể tăng cảm tình.  

 

 

"Tập đoàn Gukoo tôi đã thành công thu mua rồi, sau khi anh đến Ma Đô, thì chính là tổng phụ trách tập đoàn Gukoo." Hướng Đông Tình khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, đã nói luôn đến công việc.  

 

 

"Hướng Đông Tình, chúng ta đã lâu không gặp, lần này gặp mặt cô cũng không hỏi thăm hàn huyên một chút, mà nói luôn đến chuyện công việc, có phải là quá không tôn trọng người khác không?" Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói.  

 

 

Hướng Đông Tình từ trên xuống dưới đánh giá Tề Đẳng Nhàn, nói: "Vậy cũng không có việc gì, tai họa lưu ngàn niên, không cần thăm hỏi.”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn khóe miệng giật giật, cười lạnh nói: "Trình độ móc mỉa mắng người của cô càng ngày càng cao đấy, không biết có phải là mông lại ngứa ngáy hay không, còn muốn bị tôi đánh một trận nữa?”  

 

 

Ánh mắt Hướng Đông Tình lạnh như băng, nói: "Nếu anh dám nhắc tới chuyện này, tôi quay đầu sẽ hạ kịch độc trong rượu luôn và ngay, ngược lại muốn xem xem nội tạng của anh có thể tiêu hóa được hay không!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cười ha ha một tiếng, sau đó đi vào trong phòng luôn, chào hỏi A Phúc đang bận rộn.  

 

 

A Phúc nhìn thấy hắn đến, đương nhiên khá là vui vẻ, hỏi Hướng Đông Tình muốn lấy bình rượu nào ra chiêu đãi.  

 

 

“Tùy tiện lấy một bình bình thường là được rồi, những thứ ba tôi để lại, đừng có động vào!” Hướng Đông Tình hung tợn trừng mắt nói.  

 

 

Lần trước Tề Đẳng Nhàn thừa dịp cô uống say thì nhân cơ hội lấy vài bình rượu của cô, chuyện này cô còn chưa tính sổ.  

 

 

Hướng Đông Tình nói: "Việc thu mua tập đoàn Gukoo lấy danh nghĩa tập đoàn Hướng thị, còn có, phần lớn vốn của tập đoàn Hướng thị chúng ta đã chuyển đến công ty Mễ Quốc.”  

 

 

"Với sự giúp đỡ của Gusinsky và Vinogradov, chuyện này tương đối đơn giản, không có dấu vết gì để điều tra."  

 

 

"Chỉ cần chúng ta không nói, không ai nghĩ tới công ty Mễ Quốc và chúng ta sẽ có quan hệ gì."  

 

 

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, sau đó thoáng thở phào nhẹ nhõm.  

 

 

"Tôi chỉ cảm thấy, cô để cho tôi làm như vậy, có thật sự cần thiết hay không? Hơn nữa, loại chuyện chuyển nhượng tài sản này, cũng tồn tại một số rủi ro nhất định.”  

 

 

“Nếu sự tình thật sự bại lộ, người ta có thể chỉ vào mũi người của Hướng Đông Tình mắng chúng ta là giặc bán nước hay không? Hoặc, nghi ngờ tôi có ý định gì khác.”  

 

 

Hướng Đông Tình nhíu nhíu mày, cô nghe xong kế hoạch của Tề Đẳng Nhàn, thu mua một công ty của Mễ quốc, hơn nữa còn chuyển đại bộ phận tài sản qua đó.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: "Cô không hiểu rõ tương lai chúng ta sẽ đối mặt với kẻ thù như thế nào, cho nên khó tránh khỏi sẽ lạc quan một chút. Những tên kia, dùng những loại thủ đoạn, là dùng mọi thủ đoạn!”  

 

 

Hướng Đông Tình lắc lắc chén rượu hai cái, cũng không cảm thấy quá mức giật gân hay gì, tập đoàn Lợi Ích do Triệu gia cầm đầu, quả thật là quái vật khổng lồ vô cùng đáng sợ.  

 

 

Chẳng qua, cô không thể tưởng được những người đó có thể dùng thủ đoạn gì để phá hủy tập đoàn Hướng thị.   

"Ở Hoa quốc, có đôi khi cũng không phải là do quy tắc quyết định, mà là do người quyết định."  

 

 

"Bọn họ nói cái gì, thì chính là cái đó, cho dù nó sai, cũng sẽ có một đống người đứng ở phía dưới ủng hộ."  

 

 

"Cho nên, cô không cần dùng ý nghĩ trên thương trường để phỏng đoán bọn họ sẽ nhắm vào chúng ta như thế nào, bởi vì, thật sự đến lúc đó, thủ đoạn mà bọn họ sử dụng chỉ là càng thêm bạo lực!"  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn Hướng Đông Tình, nghiêm túc nói.  

Hướng Đông Tình nói: "Phân ra một phần sang bên Mễ Quốc để gây chuyện, trì hoãn nghiêm trọng bước chân của tập đoàn Hướng thị, tôi cũng không phải không tin cậu, chẳng qua, vì tương lai của tập đoàn, vẫn phải làm như vậy.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play