Tần Đường Ngọc suýt nữa bị hắn làm cho tức chết, chưa từng thấy kiểu diễu võ dương oai như vậy, quả thực quá đáng giận!  

 

 

Từ Ngạo Tuyết ở một bên thì liên tục cười lạnh, gần đây cô ta thấy nhiều sắc mặt diễu võ dương oai của Tề Đẳng Nhàn, rất ghê tởm.  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi không giết cô.”  

 

Tần Đường Ngọc không nói gì.  

 

“Giết cô cũng vô dụng, cũng không có ý nghĩa gì.” Hắn nhún vai, nhàm chán nói, “Hơn nữa, sư phụ cô cũng không phải do tôi giết.”  

 

“Tôi cùng lắm cũng chỉ phế ông ta mà thôi.”  

 

“Hiện tại, cô cũng đã bị phế, giết cô cũng không cần thiết.”  

 

Tần Đường Ngọc tức giận nói: “Anh dám làm không dám nhận?!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Tôi căn bản không cần phải giải thích với loại người như cô, đi thôi, Từ tổng!”  

 

Tề Đẳng Nhàn dẫn theo Từ Ngạo Tuyết rời đi, Tần Đường Ngọc chật vật đứng dậy trong mớ hỗn độn.  

 

“Tôi biết anh không phải là một người nhân từ nương tay, vì cái gì không giết cô ta?” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói, “Sẽ không phải là anh thương hương tiếc ngọc lòng trắc ẩn trỗi dậy chứ?”  

 

“Thương hương tiếc ngọc đương nhiên chưa cần nói tới, dù sao cô ta còn chưa tới trình độ quốc sắc thiên hương như Từ tổng.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.  

 

“Cô ta đã bị phế rồi, tôi tại sao phải giết cô ta?”  

 

“Hơn nữa, Văn Dũng Phu cũng không phải chết ở trong tay tôi.”  

 

Từ Ngạo Tuyết lãnh đạm nói: “Cho dù Văn Dũng Phu không phải chết ở trong tay anh, anh có miệng cũng khó cãi, hiện tại bên ngoài đều ở truyền tai nhau là anh giết chết ông ta.”   

 

Tề Đẳng Nhàn cười ha ha, nói: “Tôi biết a, nhưng vậy thì thế nào đây? bọn họ có gan thì tới tìm tôi báo thù cho Văn Dũng Phu là được rồi!”  

 

Từ Ngạo Tuyết hiểu được, Tề Đẳng Nhàn không giết Tần Đường Ngọc để cho cô ta sống, là vì để cho những người muốn báo thù cho Văn Dũng Phu nhìn xem kết cục sau khi cô ta thất bại.  

 

Tương tự như vậy, có lẽ cũng là muốn cho Tần Đường Ngọc đem chuyện sư phụ Văn Dũng Phu bị giết chết truyền ra ngoài, tuy rằng chưa chắc có thể làm cho người khác tin tưởng, nhưng ít nhiều cũng sẽ làm cho nội tâm một số người dao động.  

 

Trong lòng Từ Ngạo Tuyết lạnh lẽo, càng thêm ý thức rõ ràng được, Tề Đẳng Nhàn cũng không phải là một kẻ liều lĩnh chỉ có giá trị vũ lực bạo mà thôi, rất nhiều tâm tư của hắn, đều ẩn giấu tương đối kỹ càng.  

 

“Đi a, tôi dẫn cô đến Thiên Trì Thang Tuyền ngâm mình, tôi muốn nhìn dáng vẻ lúc cô mặc bikini.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói.  

 

Nếu trước kia ai dám đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy, không cần Từ Ngạo Tuyết nói chuyện, vệ sĩ của cô ta cũng đã sớm xé rách mồm người đó rồi.  

 

Nhưng bây giờ, Tề Đẳng Nhàn đưa ra bất cứ yêu cầu gì, cô ta đều phải đáp ứng.  

 

Không đáp ứng sao, đồng nghĩa với việc tập đoàn Từ Thị rớt năm điểm...  

 

Tề Đẳng Nhàn cũng cảm thấy kỹ năng uy hiếp của bản thân rất vụng về, nhưng không thể không nói, cũng rất hữu dụng!  

 

Mùa đông ngâm mình trong suối nước nóng không thể nghi ngờ là một chuyện rất hưởng thụ, huống chi còn có thể nhìn Từ Ngạo Tuyết mặc bikini màu trắng khoe dáng người trước mặt hắn, cái này cũng rất tốt.  

Sau đó, Tề Đẳng Nhàn giả tán tất cả mọi người, để nhân viên phục vụ treo một tấm biển miễn quấy rầy ở cửa phòng bao, bắt đầu thu lợi tức từ chỗ Từ Ngạo Tuyết.  

 

 

Bọt nước kích động, phập phồng, bên cạnh ao khắp nơi đều tràn đầy nước suối nóng.  

 

 

Từ Ngạo Tuyết yên lặng ngâm mình trong suối nước nóng, ôm đầu gối thẫn thờ, như thể hy vọng dòng nước ấm áp này có thể rửa sạch nỗi nhục nhã Tề Đẳng Nhàn mang đến.  

 

 

“Tôi rất hài lòng, lần sau nhớ vểnh mông lên cao một chút!” Tề Đẳng Nhàn đưa tay xoay qua cằm của nàng, mỉm cười nói.  

 

 

Trong ánh mắt Từ Ngạo Tuyết thậm chí cũng lười dấy lên lửa giận, bình tĩnh mà lạnh lùng.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn mặc cho Từ Ngạo Tuyết ngâm mình trong ao, tự mình phủ thêm áo choàng tắm, đi mở cửa phòng.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play