Mạc Văn Trường trầm ngâm một lát, nói: "Chứng cứ cần anh tự mình đi lấy, tùy thuộc vào việc anh có năng lực và lá gan hay không thôi!”  

 

 

Dương Quan Quan nhất thời cười nhạo, nói: "Ngay từ đầu anh nói có là chứng cớ, bây giờ lại nói cần chúng tôi tự mình đi lấy? Tôi thấy anh chỉ đơn giản là không có thành ý gì thôi, không cần nói tiếp nữa đâu!”  

 

Mạc Văn Trường nói: "Tôi biết cha con Trần Bá Hạ và Trần Hùng Phi cất giấu những lô hàng cấm đó ở đâu, hơn nữa, năm đó Cá Sấu buôn lậu ở Hương Sơn rồi trốn ở đâu, tôi cũng biết! Trong tay Cá Sấu chuyên buôn lậu này có một quyển sổ, hoàn toàn có thể chỉ ra hai cha con Trần Bá Hạ và Trần Hùng Phi.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: "Khả thi đấy, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người đứng đầu Hoàng thị, anh đứng một bên nghe đi.”  

 

Mạc Văn Trường nhất thời mừng rỡ, gật gật đầu.  

 

Tình huống bây giờ của Lục phái, Lục Quy Hải bị tóm trúng chân đã đau rồi, tất cả mọi người đều phải tự bảo vệ mình, không ai rảnh rỗi, quan hệ giữa hắn ta và Long Môn ở Hương Sơn tuy rằng không tệ, nhưng cũng chỉ có thể tử đạo hữu bất tử bần đạo*.  

 

*Ý nói: Chỉ cần mình sống được là được, bạn bè sống hay chết không quan trọng.  

 

Hơn nữa, chiêu bán đồng đội của Mạc Văn Trường này có thể nói là rất đúng chỗ.  

 

Tề Đẳng Nhàn đã nghĩ đến việc động vào Long Môn ở Hương Sơn từ lâu rồi, mà Hoàng Văn Lãng bởi vì Hà gia, đối với Long Môn ở Hương Sơn cũng là một loại trạng thái thủy hỏa bất dung.  

 

Mạc Văn Trường bỏ ra những tin tình báo này, quả thật là có tư cách bán với một cái giá không tồi ở chỗ Hoàng Văn Lãng.  

 

Tề Đẳng Nhàn trực tiếp bấm số của Hoàng Văn Lãng ở trước mặt Mạc Văn Trường, sau đó bật loa ngoài, trực tiếp nói với hoàng Văn Lãng chuyện này.  

 

Hoàng Văn Lãng tỏ vẻ Lục Quy Hải là do Tề Đẳng Nhàn đưa vào, chút mặt mũi này ông ta đương nhiên sẽ cho, Mạc Văn Trường ông ta cũng có thể buông tha.  

 

Thấy Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Văn Lãng nói chuyện vui vẻ, trong lòng Mạc Văn Trường không khỏi âm thầm kinh ngạc, đồng thời, cảm thấy mình đã cược đúng người rồi.  

 

“Mạc tiên sinh, anh đã nghe được tất cả rồi, kế tiếp, chính là lúc anh thể hiện thành ý!” Tề Đẳng Nhàn cất điện thoại của mình vào trong túi, nhìn Mạc Văn Trường, thần sắc lười biếng nói.  

 

“Được rồi, Lý tổng quả nhiên là người đáng tin, chỗ này của tôi đương nhiên cũng sẽ không lừa gạt Lý tổng!” Mạc Văn Trường đã hoàn toàn yên lòng.  

 

Kế tiếp, cho dù toàn bộ Lục phái ngã xuống, hắn ta cũng đã không cần lo lắng nữa rồi, hơn nữa, còn có thể mượn cơ hội này để lấy lòng Hoàng Văn Lãng, địa vị sau này ở Hương Sơn có lẽ sẽ càng thêm vững chắc.  

 

Đợi đến khi Mạc Văn Trường rời đi, Dương Quan Quan mới nói: "Người này là một tên tiểu nhân!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, nói: "Quan tâm hắn ta có phải là tiểu nhân hay không làm gì, nếu như những tin tình báo do hắn ta cung cấp chuẩn xác không sai chút nào, như vậy, đã có thể dùng một gậy để đánh chết Long Môn ở Hương Sơn rồi!”

Tề Đẳng Nhàn ghi một ít chuyện quan trọng gần đây, vào trong bản ghi chép ở điện thoại di động, tránh việc có lúc lai mơ hồ.  

 

Ưu tiên hàng đầu: trói cừu béo, mục tiêu nhỏ hai tỷ USD, không cho thì giết con tin, dù sao thì ông đây cũng là khủng bố.  

 

Việc lớn thứ nhì: dùng diện mạo gốc để tham gia đại hội võ đạo, giết sạch, cứ quấy nhiễu rồi nói sau.  

Mắt đx thấy ngày đại hội võ đạo, vào một tuần sau, Tề Đẳng Nhàn bắt đầu thừa dịp rảnh rảnh trong khoảng thời gian này để điều chỉnh.  

 

 

Hắn mỗi ngày đều dậy sớm dẫn theo hai người Dương Quan Quan và Hoàng Sung đi luyện công, còn mình thì sẽ dành khoảng hai giờ để luyện tập một mình, khiến trạng thái cơ thể của mình càng ngày càng tốt.  

 

 

Trạng thái cơ thể của hắn như thế nào, Dương Quan Quan là người có thể cảm nhận được rõ ràng nhất.  

 

 

Ngoài ra thì còn phải quan sát thế cục ở Hương Sơn biến hóa, ngẫu nhiên bị Long Phi Vũ và Hoàng Kỳ Bân hẹn ra ngoài.  

 

 

"Thứ hai, vốn là không muốn đi trung tâm massage đâu, nhưng Long Phi Vũ này nói có một trung tâm massage mới mở, bên trong toàn là các em gái từ Tuyết Quốc tới. Tôi cảm thấy hơi nhớ Eva, đi xem cũng tốt, và các kỹ thuật viên ở trong đó cũng giao tiếp được, có thể giúp tôi nâng cao trình độ ngôn ngữ Tuyết Quốc để giao lưu với Eva trong tương lai. Hôm nay liên lạc với Ngọc Tiểu Long một chút, thương lượng một số chuyện. Chuẩn bị quên!”  

 

 

“Thứ ba, hôm nay không thể đi trung tâm massage nữa, phải luyện công thật tốt... Ừm, A Bân này nói muốn mời khách, tôi là người hay nể mặt bạn bè, vẫn phải đi thôi, dù sao thì cũng không thể làm cho A Bân cảm thấy tôi là người lời hại, nên khinh thường anh ta được. Gọi hai người đứng đầu đến, tốn hơn tám vạn của A Bân, có chút cảm giác tội lỗi. Hôm nay lại cùng Ngọc Tiểu Long thương lượng một chút chuyện chi tiết cụ thể. Chuẩn bị quên!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play