“Hôm đó cô nói với tôi ba từ kia, có thể nói lại cho tôi nghe được không? Tôi muốn nghe lại.” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà hỏi.
“Ba từ!” Dương Quan Quan cũng không nói hai lời, lập tức đáp lại hắn.
Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn giật giật, nói: “Không phải cái này!”
Dương Quan Quan tò mò hỏi: “Thế là cái nào chứ?”
Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Đương nhiên là…”
“Hả? Cô muốn lừa tôi à?”
Sắc mặt Dương Quan Quan nhất thời không vui, chậm rãi nói: “Anh nói với tôi điều đó khó thế sao?”
Tề Đẳng Nhàn đáp lại: “Cô nghe cho rõ đây!”
Dương Quan Quan làm bộ rửa tai nghe ngóng, cô ngẩng đầu lên nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn rất dịu dàng nói: “I-love-you!”
Nói tiếng nước ngoài nhưng ý nghĩa lại như nhau.
Dương Quan Quan lập tức đỏ bừng mặt, hai mắt thẹn thùng lấp lánh.
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn rất đắc ý, mặc dù tiếng Hoa quốc uyên bác thâm sâu, nhưng thỉnh thoảng tiếng nước ngoài lại rất có ích!
Bởi vì, “you” trong tiếng nước ngoài có thể chỉ số ít mà cũng có thể chỉ số nhiều!
Nó có thể chỉ được một người mà cũng có thể chỉ được nhiều người.
Trong lúc nói câu này, Tề Đẳng Nhàn còn thuận tiện gộp thêm Lý Vân Uyển và Jinva vào.
Nghiêm túc mà nói, thì Tề Đẳng Nhàn đang nói: “Tôi yêu các em…”
Không thể không nói, tình trường của nhị đương gia đôi lúc khiến cho người xem phải nóng mắt, nhưng đôi lúc đầu óc đỉnh cao cũng phải làm cho hải vương phải cúi đầu khi gặp hắn.
“I-love-you-too!” Dương Quan Quan trả lời lại Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn nghe được ngại ngùng, nhưng Dương Quan Quan rõ ràng không biết Tề Đẳng Nhàn là tâm cơ boy, vậy nên khi cô ấy nói câu này, căn bản là không có cách dùng số nhiều của “you”.
Kể cả hắn có EQ thấp thế nào cũng biết giờ phút này hắn nên đưa tay ra ôm lấy phú bà nhỏ trước mặt, sau đó là hôn người ta, đương nhiên cũng không thể thiếu được việc vươn lưỡi ra.
Tề Đẳng Nhàn lần trước dùng đầu lưỡi là ở lần trước… Haiz, thật đúng là nói như không nói vậy.
Lần trước đương nhiên không phải ở chỗ Từ Ngạo Tuyết, với cô ta thì không dám làm vậy, kim chung tráo và thiết bố sam tuy rằng lợi hại, thế nhưng luyện không được đầu lưỡi, rất có nguy cơ bị cắt đứt luôn.
Dương Quan Quan cũng không nghi ngờ vì sao Tề Đẳng Nhàn lại nói ba từ này bằng tiếng nước ngoài, cô ấy chỉ nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn cũng giống bao người đàn ông bình thường khác ở Hoa quốc, tương đối kín đáo, đối với chuyện nói “anh yêu em” ba từ này cũng khó mà mở miệng.
Rõ ràng Dương Quan Quan còn chưa hiểu rõ Tề Đẳng Nhàn, hoặc có thể nói hiểu biết ở phương diện này vẫn còn còn kém, vì thế nên trước giờ Tề Đẳng Nhàn chưa từng bị lộ bản chất thật.
“Nếu được gặp anh sớm hơn vài năm là tốt rồi.” Dương Quan Quan nhịn không được mà cảm thán một câu với Tề Đẳng Nhàn.
“Hiện tại gặp cô vừa hay, hơn nữa, tôi cũng được tận hưởng lạc thú.” Tề Đẳng Nhàn luồn tay vào mái tóc ngắn của Dương Quan Quan, âu yếm vuốt ve xoa đầu cô.
“Nhìn lại hơn hai mươi năm cuộc đời, thấy bản thân mình vô dụng lại hèn nhát như một con chuột. Vậy nên, quãng đời còn lại, tôi sẽ dùng hết sức của mình để bảo vệ tình cảm khó có được này!” Dương Quan Quan kiên định nói.
“Nếu lần sau còn xảy ra chuyện giống Lục đại ca như thế này thì tôi không cho phép anh giấu tôi.”
“Tôi muốn cùng anh hành động, bất kể phải trả giá gì cũng muốn.”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Không dễ gì cô mới có thể đạt được như ngày hôm nay, tôi sợ cô hối hận.”
Dương Quan Quan lại đáp: “Nếu không được cùng anh trải qua những chuyện này thì tôi mới hối hận!”
Những lời mà Dương Quan Quan nói ra làm Tề Đẳng Nhàn cảm động đến nói không nên lời.
“Thật là không phí công thương cô mà.” Tề Đẳng Nhàn cười, trong lòng đắc ý bản thân có thể có được cô gái tốt như Dương Quan Quan.
Đợi đến khi thời gian hẹn trước buổi chiều sắp đến, Tề Đẳng Nhàn thấy Dương Quan Quan vẫn ở trong nhà vệ sinh đánh răng, liền nói: “Đừng đánh răng nữa, đây đã là lần thứ ba cô đánh răng rồi.”
Dương Quan Quan hừ một tiếng, cô quay đầu lườm hắn.