Hoàng Văn Lãng bèn nói: “Vậy thì cậu cũng phải tìm ra một người thật tốt để thay thế vị trí của Trần Bá Hạ mới được.”  

 

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Tôi đã tìm được người đó rồi, là Hứa Trường Ca, người đã sáng lập ra tập đoàn đầu tư Hứa thị. Hai hôm nay tôi đã ở lại trong nhà ông ấy, tuy khoảng thời gian không phải là lâu nhưng tôi có thể nhận ra rằng con người của ông ấy thực sự không hề tệ.”   

 

Hoàng Văn Lãng không có căn cơ gốc rễ ở thành phố Hương Sơn, hiện giờ ông ta đang không còn đường xoay sở, ông ta chỉ ước gì Tề Đẳng Nhàn tới đây gây rối ấy chứ.  

 

Sau khi nghe Tề Đẳng Nhàn nói rằng hắn muốn động tay vào phân đà Long Môn chi nhánh thành phố Hương Sơn, Hoàng Văn Lãng thầm cười toe toét trong lòng.  

 

“Hứa Trường Ca sao? Danh tiếng của người này ở thành phố Hương Sơn không phải là quá lớn nhưng lại khá tốt đẹp, có điều dù sao thì ông ta cũng không đến từ gia tộc có vị trí quan trọng… Cậu liệu có thể nâng đỡ ông ta lên vị trí đó được không?” Hoàng Văn Lãng hỏi, vẫn có chút nghĩ ngờ.  

 

“Chỉ cần tôi muốn nâng đỡ ông ta thì ông ta sẽ có thể đặt chân lên vị trí đó.” Tề Đẳng Nhàn cũng rất bình tĩnh đáp lại bằng vẻ mặt cực kỳ tự tin.  

 

Những lời mà Tề Đẳng Nhàn vừa mới nói khiến cho Hoàng Văn Lãng á khẩu không biết trả lời như thế nào, ông ta cũng không thể tìm được bất cứ lý do gì khác để phản bác lại hắn.  

 

Dù sao ngay cả một cô gái bé nhỏ bị nhà họ Dương ở Ma Đô chèn ép nặng nề tới mức không thể ngẩng đầu lên được như Dương Quan Quan mà cuối cùng cũng có thể xoay người biến thành chủ nhân, nắm chắc toàn bộ nhà họ Dương trong lòng bàn tay cơ mà.  

 

May mắn của bọn họ chính là được gặp một con người lợi hại như Tề Đẳng Nhàn.  

 

Hoàng Văn Lãng cười ha ha mấy tiếng, sau đó nói: “Những lời vừa rồi của Tề đại sư quả thực là tràn đầy tự tin, có điều tôi cũng tin tưởng rằng Tề đại sư là người có đủ năng lực để làm như vậy!”  

 

“Nếu như cậu đã nói đến mức này rồi thì tôi đây cũng đành phải góp một phần sức lực vậy, tôi sẽ cố gắng nâng cao danh tiếng của cái người tên là Hứa Trường Ca kia!”   

 

“Chờ đến khi cậu đã thanh toán được phân đà Long Môn chi nhánh thành phố Hương Sơn, nâng đỡ Hứa Trường Ca lên chức vị đà chủ thì mọi người cũng sẽ nể phục ông ta hơn một chút.”  

 

Tề Đẳng Nhàn lại hỏi: “Tình hình của nhà họ Hà hiện nay là như thế nào?”  

 

Hoàng Văn Lãng bèn đáp: “Nhà họ Hạ tạm thời vẫn còn tương đối im hơi lặng tiếng, bọn họ chưa bắt đầu bất kỳ xung đột nào với gia đình tôi, tất cả mọi người đều án binh bất động. Có điều tôi có linh cảm là sớm muộn gì thì hai bên cũng sẽ phải có lúc đụng chạm nhau thôi.”  

 

Nhà họ Hà và nhà họ Hoàng xưa kia vốn là bạn bè của nhau, bây giờ lại trở thành địch thủ không đội trời chung, thậm chí lúc trước nhà họ Hà còn gửi quan tài đến làm quà chúc mừng vào ngày sinh nhật của Hoàng Tình Ca, có thể thấy bọn họ thực sự rất quá đáng.  

 

Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc bàn luận với Hoàng Văn Lãng về thế cục ở thành phố Hương Sơn hiện giờ, cũng nói cho ông ta biết một số dự định sắp tới của hắn.  

 

Hoàng Văn Lãng ngồi nghe rất chăm chú, thực ra ông ta cũng muốn mượn tay một thế lực bên ngoài cường đại như Tề Đẳng Nhàn để gây ra sóng gió tại thành phố Hương Sơn, nhằm mục đích giúp cho ông ta nhân cơ hội tìm cách đứng vững gót chân tại nơi này.  

 

“Ông hãy nâng đỡ Dương Quan Quan đi, cô ấy là người của tôi, hơn nữa thực lực của cô ấy ra sao thì tất cả mọi người đều đã biết.”  

 

“Vốn dĩ căn cơ của nhà họ Dương ở Ma Đô là cực kỳ sâu nặng, cho dù bọn họ đã bị tập đoàn tài chính Đông Liên chém một đao, cũng đã đánh mất rất nhiều quyền lực, nhưng việc tham gia vào hạng mục xây dựng đường ống dẫn khí xuyên quốc gia lại giúp cho bọn họ hồi phục lại không ít.”  

 

Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Hơn nữa, trang sức Trần thị là sản nghiệp của nhà họ Trần tại Nam Dương cũng có một chi nhánh nhỏ tại thành phố Hương Sơn này, bọn họ có ý định thâm nhập vào thị trường nội địa, vậy nên ông có thể hỗ trợ cho bọn họ.”  

Hai người nói chuyện với nhau tới tận khi xế chiều, đến giờ cơm tối mới dừng lại.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn cũng đã nhận được rất nhiều tin tức sau khi trao đổi với Hoàng Văn Lãng, hắn đã nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo để khiến cho nhà họ Hà suy yếu hơn.  

 

 

Hiện giờ thì Đồ Phu lấy Quang Dương làm gốc rễ, hắn ta đang trỗi dậy một cách mạnh mẽ ở vùng Tam Giác Độc, lại kết hợp với danh tiếng của hắn ta từ trước, rất nhiều người vừa nghe đến tên hắn ta đã sợ đến nỗi mất mật.  

 

 

Nhà họ Hà cũng có sản nghiệp kinh doanh vàng bạc và trang sức, đây chính là một cơ hội tốt do trời cao ban xuống.  

 

 

“Chà, bố ơi, bố nói chuyện với ai mà lâu thế hả bố! Đến giờ cơm rồi đấy bố ạ!” Hoàng Tình Ca không nhịn được mà chạy tới gõ cửa phòng làm việc.  

 

 

Cánh cửa phòng làm việc mở ra, Hoàng Tình Ca nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang ngồi ở bên trong, nhất thời hai mắt cô ấy sáng rực lên: “Ơ, Tề Đẳng Nhàn, lâu lắm rồi không gặp! Anh có nhớ tôi không thế? Anh đến đây lúc nào vậy không biết!”  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play