Irena Jinva nói: “Đúng vậy, bọn họ muốn tôi về nước để giương cao ngọn cờ của ông nội tôi, khiến cho càng có thêm nhiều người gia nhập và ủng hộ chúng tôi.”
Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu và nói: “Đừng có tin vào miếng bánh lớn mà bọn họ vẽ ra cho cô, bọn họ đang thuộc vào phe yếu thế, nếu như cô quay về đó thì mấy tên đầu sỏ của Tuyết Quốc sẽ có thể quạt chết cô ngay lập tức.”
Irena Jinva cười nói: “Đương nhiên là tôi biết điều đó, thế nên tôi đã từ chối bọn họ rồi! Có điều, bọn họ vẫn còn chưa từ bỏ đâu, bọn họ vẫn đang dốc hết sức mình muốn khuyên tôi đi theo bọn họ.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Lúc trước ông nội của cô đã sớm dự đoán được tai hại của Tuyết Quốc, kết quả là đám người đó lại không chịu nghe ông ấy khuyên bảo, cuối cùng khiến cho cả đất nước phải lâm vào rối ren, ông ấy cũng kết thúc đột ngột trong sự nản lòng và thất vọng. Bây giờ đám đầu sỏ nổi dậy rồi, bọn họ phát hiện quyền lực của mình bị đám tư bản chiếm đoạt nên mới nhớ đến người như cô...”
Irena Jinva khẽ giọng nói: “Anh sẽ không trách tôi vì đã không chủ động nói với anh chuyện này chứ?”
“Thực ra tôi cũng sợ sau khi anh biết chuyện thì sẽ cảm thấy phiền phức và ngày càng xa cách tôi...”
“Dù sao thì thời gian chúng ta ở bên cạnh nhau vốn dĩ đã không có nhiều, thậm chí còn có thể nói là ít ỏi đến mức đáng thương.”
Tề Đẳng Nhàn đã có thể tưởng tượng ra những thăng trầm mà Irena Jinva đã từng gặp phải khi ở đất nước của chính mình, lúc đó cô mới chỉ là một đứa trẻ mà thôi... Khi ông nội cô qua đời, cô đã được Uỷ ban An ninh Quốc gia chọn trúng, rõ ràng là cái đám người lòng đầy dã tâm đó đã nhìn trúng vào hoàn cảnh gia đình của cô nên mới muốn nắm chặt cô ở trong tay, đến lúc quan trọng thì còn có thể dùng cô làm một con bài tốt nữa.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu Irena Jinva trở lại Tuyết Quốc và giương cao lá cờ của Mikhail, chắc chắn cô sẽ có thể lôi kéo được một nhóm người.
Nhưng sau đó thì sao chứ?
Bây giờ đám đầu sỏ đã hùng mạnh đến mức Tuyết Quốc không còn cách nào khác mà đành phải cân nhắc đến việc dùng biện pháp nội chiến để đoàn kết lòng dân rồi!
Cô là một cô gái đáng thương và không có nền tảng, cho dù có lôi kéo được một nhóm người thì đến cuối cùng cũng chỉ biến thành điều kiện mà phía chính phủ Tuyết Quốc dùng để đàm phán với đám đầu sỏ mà thôi.
Chính trị là chính nghĩa, là trong sáng và uy nghiêm, là thứ dùng để bảo vệ quyền lợi cơ bản của con người.
Thế nhưng, dưới sự phá hoại của lòng người và dã tâm, không ai có thể biết được nó sẽ thành ra như thế nào...
Nhìn thấy Irena Jinva trong bộ dạng dường như đã làm sai chuyện gì đó, trong lòng Tề Đẳng Nhàn có chút yếu đuối, hắn tự dưng mạnh mẽ đập bát cơm và đôi đũa xuống bàn.
Điều này khiến cho Irena Jinva vô cùng sợ hãi, cô liên tục lùi về phía sau.
“Ăn cái gì mà ăn, tôi không ăn nổi nữa rồi!” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy và cao giọng nói.
Irena Jinva cảm thấy vô cùng ấm ức, nhưng ngay một giây sau, Tề Đẳng Nhàn lại giơ tay ra, cúi người xuống và bế cô lên khỏi chiếc ghế.
“Cô cứ cọ cọ vào người tôi như thế, cho dù cơm canh có thơm ngon hơn nữa thì cũng mất đi mùi vị rồi!” Tề Đẳng Nhàn dạy dỗ cô với vẻ nghiêm nghị và chính trực.
Irena Jinva lập tức bật cười, cô nâng đôi cánh tay trắng nõn như củ sen lên, ôm chặt lấy cổ Tề Đẳng Nhàn và nói: “Tiên sinh, anh còn sáu mươi phần trăm tiến độ chưa được mở khóa đó!”
Tề Đẳng Nhàn nghi ngờ cô đang câu dẫn hắn nhưng lại không có bằng chứng.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy nếu như mình là một người Mỹ, hơn nữa còn đã trở thành quan chức cấp cao ở nước Mỹ, vậy thì chắc chắn hắn sẽ một nữ đặc công bước ta từ Trại Nhạn như Irena Jinva ăn mòn... Lúc này hắn cũng có thể hiểu được tại sao lúc nào cũng có tin tức bóc trần việc người phụ nữ ở bên cạnh ông trùm nào đó ở nước Mỹ là nữ đặc công của Tuyết Quốc rồi.
Nhìn chiếc chuông trên mái tóc đuôi ngựa của Irena Jinva, Tề Đẳng Nhàn nói với giọng nghi hoặc: “Ấy, tôi có hơi quen với chiêu này á nha!”
Irena Jinva nở nụ cười quyến rũ và nói: “Tôi đã dạy cho Lý tổng chiêu này đó!”
Tề Đẳng Nhàn hít vào một ngụm khí lạnh, chẳng trách lúc Lý Vân Uyển đột nhiên xuất hiện ở Thượng Hải thì công lực của cô ấy lại tiến bộ nhanh đến như vậy! Irena Jinva không sợ dạy đồ đệ giỏi rồi thì sư phụ sẽ chết đói hay sao?
Đối với tinh thần xả thân vì nghĩa này của Irena Jinva, Tề Đẳng Nhàn chỉ muốn nói với cô rằng liệu cô có thể dạy cả thư ký Dương hay không?