Tề Đẳng Nhàn bị Trần Ngư đuổi theo đánh cho một trận khiến hắn có chút ngượng ngùng.
Là hắn để Trần Ngư tìm đường cho hắn tới nước Mỹ, đường lui về cũng là do Trần Ngư sắp xếp.
Nên tình trạng trước mắt của Trần gia thật sự có chút không ổn lắm.
Bên trong Nam Dương phong vân nổi lên, thế lực đối địch ở Hoa quốc bên này mài đao soàn soạt, tùy thời đều chuẩn bị xẻo thịt từ trên người bọn họ xuống….
Nếu lại phát sinh xung đột với gia tộc Rothschild nữa thì thật sự khiến người cực kỳ đau đầu.
“Đừng lo lắng, loại gia tộc hạng ba như Rothschild có thể mang đến vấn đề to như nào chứ, huống hồ gì Trần gia các cô không phải là cũng không bị lộ sao?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
“A a a….Cái gì gọi là vấn đề gia tộc hạng ba mang tới không lớn? Trước khi nước Mỹ quật khởi thì người ta tốt xấu gì cũng thuộc hạng quan trọng nhất thế giới, cho dù hiện tại có ngã xuống thì cũng có nội tình thâm hậu!” Trần Ngư tức giận không tả được, dù sao thì cũng rất ít khi nhìn thấy cô tức giận như vậy.
Vừa hay lúc này Đồ Tể từ ngoài sân tiến vào, nói: “Nhị đương gia, tôi nghe nói anh đánh vỡ đầu chó của cái tên người thừa kế của chi nhánh của gia tộc Rothschild ở nước Mỹ hả?”
Biểu tình của Tề Đẳng Nhàn cứng đờ một chút, này mẹ nó thật đúng là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đi ngàn dặm mà!
Chẳng lẽ hắn có thể nói là chuyện này không phải do hắn làm, là do Đại đương gia làm sao?
Hiển nhiên là không thể….
Hiện tại hắn tả hữu đều phải cõng cái mũ phản quốc, nợ nhiều không sợ nặng thân, nhưng Tề Bất Ngữ thì khác, nếu mà hiện giờ nói ra thì chỉ sợ ông cũng phải chạy đi tới chỗ khác tị nạn.
“Nhị đương gia mạnh thật đấy, người nào cũng dám giết! Sau khi Sát thần nghe thấy thì chỉ sợ cũng phải bái ngài làm đại ca đấy.” Đồ Tể nhếch miệng ngân nga vài câu, nếu nói trong lời không mang theo ý vui sướng khi người gặp họa thì Tề Đẳng Nhàn hắn không tin.
Trần Ngư cuối cùng cũng bình tĩnh lại, thở phì phò ngồi xuống ghế, uống liền một hơi ba chén trà lạnh khiến đầu lưỡi cũng phải tê dại rồi mới nghiêm túc tự hỏi.
Tề Đẳng Nhàn ngồi xuống ở trước mặt cô, nói: “Cô cũng đừng lo lắng quá làm gì, công ty bên đó của tôi đã liên lạc để kéo quan hệ với tập đoàn tài chính Đông Liên rồi, chỉ là một người thừa kế của gia tộc chi nhánh Rothschild thì tính là cái gì? Nếu đến lúc đó Trần gia thật sự không chống đỡ được nữa thì tôi chắn phía trước là được.”
Trần Ngư vẫy vẫy tay nói: “Hiện giờ không phải là lúc để nói mấy lời đó….Tôi sẽ lập tức sắp xếp người xóa sạch mấy dấu vết còn lại, một khi chuyện này liên lụy tới trên người của Trần gia thì sẽ gặp phải phiền toái rất lớn! Anh phải biết rằng nhìn chằm chằm vào Nam Dương không chỉ có nước Mỹ mà còn có Triệu gia bên kia nữa, cũng như châu u bên kia càng là như hổ rình mồi.”
“Nếu chuyện này một khi truyền ra ngoài thì những người có dã tâm đó ở châu u càng có lý do hoàn mỹ để nhúng tay vào chuyện ở Nam Dương!”
“Đến lúc đó, chỉ cần Rothschild tùy tiện tìm một chút phiền toái, lại bán ra một số cổ phần nữa thì sẽ có rất nhiều người nguyện ý đâm đầu vào làm tay đấm cho bọn họ.”
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Ngại quá, tại tôi lúc đó xuống tay quá nặng, không nghĩ quá nhiều.”
Trần Ngư trực tiếp trợn trắng mắt lên liếc hắn một cái.
Đồ Tể ở một bên lại vui sướng khi người gặp họa, nói: “Đầu của ngài còn bị cái gia tộc này treo thưởng lên tới một tỷ USD, chỉ cần hành tung của ngài bị tiết lộ thì sát thủ sẽ che trời lấp đất tiến tới giết ngài!”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Hồng Thiên Đô treo giải thưởng cũng không thấp, người ta tiêu dao thật đấy. Chút việc nhỏ này không cần phải để ở trong lòng, ái dám nhận giải thưởng tới tìm tôi thì tôi có thể tiện tay đưa người ta đi gặp thượng đế trước thời hạn.”
“Chỉ là….Nói qua nói lại thì lần này ở nước Mỹ tôi gặp phải một người nước ngoài rất lợi hại, là một người da trắng, nói thông thạo được tiếng phổ thông của Hoa quốc, võ công cũng cao đến dọa người.”
“Suýt chút nữa thôi tôi đã bị hắn giết chết ở nước Mỹ rồi!”
Trần Ngư kinh ngạc nói: “Với võ công hiện tại của anh mà còn suýt chút nữa bị một người nước ngoài giết chết ở nước Mỹ? Anh đang nói đùa có phải không?”