Cha Si chỉ cảm thấy lần đẩy này có lực lớn đến kinh người, cả người cũng suýt chút nữa mất cân bằng, dưới chân lướt đi một bước trực tiếp lui lại về sau.
Một chưởng này của Tề Đẳng Nhàn đẩy tới chỉ đẩy được tới trên vai, nhưng khi rơi xuống lại cảm giác được gân cốt của đối phương trượt đi khiến cho lực đạo bị đánh tan ít nhất bảy đến tám thành.
u Mặc thấy Tề Đẳng Nhàn có thể đánh có tới có lùi được với Cha Si thì trên mặt hiện lên nét kinh ngạc.
Cha Si có thể coi là một trong ba đại cao thủ ở vùng đất Dương Quang này!
Chỉ đứng sau thủ hạ Dụ Khôn của sòng bạc bên Trần gia kia và quân phiệt Khải Hoàn.
Cha Si lùi về sau, nhưng một bước lùi về sau này của anh ta đã khiến anh ta bị mất cơ hội ra tay trước.
Ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn lạnh băng, cơ bắp ở lưng ngay lúc này căng chặt khiến cả người hắn như một con đại bàng phi tới, hạ xuống chính là một quyền!
Cha Si giơ khuỷu tay lên chắn nhưng lại chỉ cảm thấy cả hai tay đều bị chấn tới mức tê dại.
“Một quyền này cũng chỉ có hai mươi năm công lực mà thôi, anh chống đỡ được không?” Thanh âm của Tề Đẳng Nhàn theo gió phiêu phiêu truyền tới, bả vai run lên, cơ bắp lưng theo đó vận động mang theo lần phát lực thứ hai!
Cha Si chỉ cảm thấy cảng chân đều đã tê rần, trong nháy mắt này thế nhưng lực để cất bước di chuyển cũng không có.
Nội tâm anh ta tràn ngập chấn động: “Nghe đồn hình ý quyền của Hoa quốc sau khi luyện tới mức thần biến thì một phách quyền hạ xuống có thể đánh đến mức một người giống như bị đóng đinh tại chỗ không nhúc nhích được….Lúc trước mình chỉ nghĩ đấy là giả thôi, không nghĩ tới thật sự có loại công phu như vậy?!”
“Tôi nhận thua!!!” Cha Si lên tiếng rống lớn.
Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì thả lỏng kình lực, thu hồi tay về.
Cha Si nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm thấy hai chân lại có sức sống, giương mắt lên nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn thần thái thoải mái đứng ở trước mặt anh ta, trong mắt lập tức hiện lên nét giảo hoạt, nhấc chân đạp xuống hạ bộ của đối phương!
Cha Si ở loại địa phương Tam Giác Độc này lăn lộn cả đời, loại thủ đoạn ngươi lừa ta gạt nào chưa từng sử dụng qua?
Nhưng anh ta lại xem thường thực lực của Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn thoạt nhìn không hề phòng bị, lỏng lỏng lẻo lẻo nhưng trong nháy mắt đối phương nhấc chân lên thì cả người hắn đã né tránh sang một bên. Đồng thời cũng sử dụng công phu chọc tới nách nâng chân phải lên giẫm xuống cái chân đang chống đỡ của Cha Si!
“Răng rắc!”
Cha Si gặp phải cảnh bị thương nặng giống nghiêm mộc long như đúc!
Đầu gối bị Tề Đẳng Nhàn đạp cho một cái giống như bị gãy ra từng khúc, cả người cũng như đại thụ bị chặt gãy ngã quỵ xuống.
Sau khi Cha Si ngã xuống vẫn luôn nhẫn nhịn đau nhức, cả người lăn ra xa vài mét kéo dài khoảng cách.
“A….” Cha Si thống khổ rống to một tiếng ôm đầu gối nằm liệt trên mặt đất, đau tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
u Mặc ở một bên xem trực tiếp ngây người, Cha Si cứ như vậy sống sờ sờ bị Tề Đẳng Nhàn đá gãy một chân? Đây là trò đùa gì vậy chứ!
Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm nói: “Không nói võ đức? Đã nhận thua rồi còn muốn lừa gạt, muốn đánh lén hả?”
Trên trán Cha Si đầy mồ hôi lạnh, đau tới mức cả khuôn mặt trắng bệnh lại, cắn răng nói: “Không nghĩ tới cậu lại là một đại cao thủ lợi hại như vậy, là mắt tôi vụng về! Nhưng loại đồ vật như công phu này ở một nơi như Tam Giác Độc không nhất định sẽ hữu dụng như vậy!”
Mấy tên thủ hạ của Cha Si cũng sợ tới mức run rẩy cả người, dù sao thì ở trong mắt của bọn họ, Cha Si tồn tại giống như thần vậy, có dùng súng cũng không đánh thắng được anh ta!
Nhưng hiện giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy thần của mình bị đá gãy một chân ngã ở trên mặt đất.
“Tôi lưu lại cái mạng chó này của anh, còn anh phải đọc cho tôi nghe tâm pháp của Mật Tông yoga, như thế nào?” Tề Đẳng Nhàn đi lên phía trước một bước, nhàn nhạt hỏi.
Cha Si bực bội nói: “Cậu đá gãy một chân của tôi còn muốn công phu của tôi? Ha ha ha….Tôi thấy cậu đây là luyện công luyện tới mức đầu óc cũng bị hỏng luôn rồi sao?”
Hai mắt Tề Đẳng Nhàn nhíu lại, thu liễm ý cười nơi khóe miệng.