Tả Khâm kể lại toàn bộ những gì mình biết ra.
Chuyện bắt đầu từ sáu năm trước…
Khi đó anh ta là một tên buôn người quy mô lớn ở khu vực phía bắc ở Myanmar, có người đã bán cho anh ta một nhóm người, trong đó có Lục Linh Linh.
Sở dĩ anh ta có ấn tượng với Lục Linh Linh, là bởi vì người bán Lục Linh Linh cho anh ta là người rất có địa vị, lại còn có dặn dò anh ta không được làm Lục Linh Linh chết.
Tả Khâm cũng không dám đắc tội người này, sau khi đưa người tới Myanmar, thì lập tức bán hết, nên bán thận thì bán thận, nên rút máu thì rút máu.
Nhưng Lục Linh Linh thì anh ta không dám bán linh tinh, cuối cùng cô ấy được tập đoạn n Đặc ở thành phố Quảng Dương coi trọng.
Sau khi tới tập đoàn n Đặc, Lục Linh Linh làm việc ở tầng chót công ty, nhưng bởi vì năng lực làm việc xuất sắc, cô ấy bắt đầu từng bước thăng chức lên.
Trong quá trình này, tính tình của cô ấy thay đổi, sửa tên thành u Mặc, hơn nữa tính cách còn rất tàn nhẫn độc ác, xử lý không ít đối thủ cạnh tranh.
Tả Khâm sợ Lục Linh Linh sẻ trả thù, nên lập tức bán hết những người trong tay đi, thậm chí còn tìm người thế thân, còn bản thân anh ta mai danh ẩn tích.
Không bao lâu, thế thân của anh ta đã chết.
Tả Khâm hoàn toàn sợ hãi, mấy năm gần đây, anh ta cũng không dám dùng thân phận thật để sinh sống.
Nếu không phải Trần gia thần thông quảng đại, dùng rất nhiều nhân mạch và tài lực, mới có thể đào anh ta ra, nếu không, chỉ sợ bây giờ cũng sẽ còn không có bất luận manh mối gì.
“Khó trách chúng ta làm thế nào cũng không tìm được manh mối của Lục Linh Linh, thì ra là bị người khác bán tới Myanmar, lại còn sửa tên đổi họ, trà trộn vào cao tầng tập đoàn tội phạm!” Tề Đẳng Nhân như suy tư gì mà nói.
Điểm mấu chốt chính là, Tả Khâm là người biết nhiều thông tin nhất “Đã chết”, may là Trần gia có thể đào anh ta ra.
Trần Ngư lập tức cười nói: "Người này không phải rất thành thạo tiếng Hoa Quốc sao? Vậy mà ở trước mặt tôi cái gì cũng không biết, đúng là rất biết giả vờ.”
Tả Khâm run một cái, anh ta lăn lộn trong giang hồ nhiều năm như vậy, đương nhiên nhìn ra được ai mới là người thật sự tàn nhẫn.
Loại người như Tề Đẳng Nhân này, trên người chắc chắn đã dính không biết bao nhiêu mạng người, tuyệt đối là kiểu người giết người không chớp mắt!
Trần Khánh có chút kỳ quái nói: “Ai, anh nói nói Lục Linh Linh sửa tên thành u Mặc, thậm chí còn là nhân vật cấp cao của tập đoàn n Đặc, nếu như cô ấy muốn về nước, không là rất dễ dàng sao?”
Trần Ngư nói: “Cô ấy là cao tầng của tập đoàn n Đặc, vậy chắc chắn là nằm trong sổ đen của Hoa Quốc! Nếu cô ấy về nước, chuyện đầu tiên gặp phải chính là tai ương ngục tù. Em cũng không phải không biết, tập đoàn n Đặc, chính là tập đoàn ăn bánh bao máu của người dân vô tội của Hoa Quốc mà phát triển.”
Tập đoàn n Đặc, chính là tập đoàn tội phạm lớn nhất tại Myanmar, chuyên môn lừa gạt người Hoa Quốc, phàm là người bị bọn họ lừa tới, vậy người đó nhất định sẽ bị lột sạch, sau đó bảo người đó gọi điện thoại cho người nhà đòi tiền.
Nếu như người đó không có giá trị, sẽ lập tức bị mổ sống lấy thận đem bán, hoặc là bị coi thành kho máu hình người.
“Nhưng anh trai cô ấy chính là Lục Chiến Long!” Trần Khánh lập tức nói.
“Lục Chiến Long bị Triệu gia người bức ra tới bối nồi, chính là dùng lục lẻ loi mệnh làm uy hiếp! Triệu gia người, sẽ làm nàng về nước sao? Nàng liền tính tưởng hồi, ân đặc tập đoàn người, hơn phân nửa cũng không làm.” Trần Ngư cười nhạo nói.
Tả khâm run run rẩy rẩy nói: “Ta biết đến toàn bộ đều đã nói xong, có thể buông tha ta sao? Ta đã quyết tâm sửa đổi lỗi lầm……”
Tề Đẳng Nhân lại là đi tới hắn bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: “Đương nhiên……”
Nói xong lời này lúc sau, hắn ngón tay bên trái khâm huyệt Ngọc Chẩm thượng nhấn một cái, phịch một tiếng, tả khâm cả người liền ngã quỵ tới rồi trên mặt đất, nháy mắt bất động.
“Đương nhiên không thể.”
“Tha thứ hay không ngươi loại nhân tra này là thượng đế chức trách, mà ta còn lại là phụ trách đưa các ngươi loại nhân tra này đi gặp hắn.”
Tề Đẳng Nhân mặt vô biểu tình mà đem câu nói kế tiếp nói xong, đối với bọn buôn người, hắn là một mao tiền hảo cảm đều không có.
Nam Dương Trần gia người đối loại này giết người diệt khẩu thủ đoạn có thể nói là thấy nhiều không trách, mỗi năm không biết có bao nhiêu người muốn chết ở bọn họ trong tay.
Nhưng là, nhìn đến Tề Đẳng Nhân liền như vậy nhẹ nhàng bâng quơ kết quả một cái tươi sống sinh mệnh, vẫn là làm Trần Ngư cùng trần khánh cảm thấy trong lòng có điểm lạnh cả người lên.
Trần Ngư nói: “Kỳ thật cũng có thể không giết, lưu hắn đương chứng nhân cũng không tệ lắm.”