Người xung quanh thấy khí thế này đều tránh đường.
"Chiến tướng Lục, sao cậu lại tới đây?" Viên Thiên Thành nhìn thấy Lục Chiến Long đến, trên mặt lộ ra nụ cười, vội vàng đi lên chào hỏi.
Tuy chiến tướng Lục đeo một viên long tinh, nhưng anh ta rất có danh tiếng, là một trong ngũ long ở Hoa Quốc, hơn nữa danh vọng cực cao, bất kỳ quan lớn nào ở biên cương nhìn thấy cũng không dám thất lễ.
Sau khi Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Lục Chiến Long thì thoáng kinh ngạc, không ngờ anh ta sẽ đến đây!
Lục Chiến Long bình tĩnh nói: "Tôi nghe nói ông nội của em gái mất, có lòng đến viếng, có vấn đề gì không?"
Sau khi Viên Thiên Thành nghe nói như thế, nhíu nhíu mày, không trả lời.
"Anh Lục." Dương Quan Quan gọi Lục Chiến Long một tiếng, "Sao anh lại đến đây?"
"Ha ha ha, em gái, ông nội em mất, làm sao anh trai có thể không đến viếng chứ?" Lục Chiến Long cười lớn tiếng nói.
m thanh anh ta to đến mức hầu hết mọi người ở đây đều có thể nghe thấy rõ ràng!
Vì thế, sắc mặt mọi người đều thay đổi, hiển nhiên bọn họ không ngờ Dương Quan Quan lại có quan hệ anh em với người như Lục Chiến Long!
Lục Chiến Long lớn tiếng nói: "Sao lại không đi vào cúng bái ông cụ? Đứng chặn ở lối vào linh đường để làm gì?"
Dương Quan Quan bình tĩnh nói: "Bọn họ không cho tôi vào, họ nói tôi không phải người Dương gia, không xứng vào cúng bái chính ông nội mình."
Lục Chiến Long nghe xong, sắc mặt lạnh lùng nói: "Buồn cười! Cô là em gái tôi, muốn cúng bái ông nội là đạo lý hiển nhiên, ai nói cô không xứng?"
Nói xong lời này, anh ta nắm lấy cổ tay của Dương Quan Quan, nói: "Tôi đưa cô vào, tôi xem xem ai dám ngăn cản tôi!"
"Chiến tướng Lục!"
"Nơi này là linh đường của Dương gia chúng tôi, tuy anh quyền cao chức trọng nhưng cũng không nên xen vào chuyện riêng của người khác nhỉ?"
Lúc này, Dương Ý đứng dậy, chặn ở phía trước, lạnh giọng hỏi.
Lục Chiến Long lại nói: "Cái gì là xông vào nơi linh đường của Dương gia các người? Ông nội của em gái tôi mất, tôi đến đốt hương cúng bái thì có gì không ổn?"
Dương Ý hờ hững nói: "Dương gia chúng tôi không thừa nhận Dương Quan Quan!"
Lục Chiến Long cười lạnh một cái, nói: "Các người không thừa nhận cũng vô dụng, cô ấy sinh ra ở Dương gia thì chính là huyết mạch của Dương gia, cúng bái tổ tiên là đạo lý hiển nhiên! Cậu dám ngăn cản em gái tôi thắp hương là đang ép cô ấy bất hiếu!"
"Hôm nay, dù Thiên Vương Lão Tử có cản đường, tôi cũng phải mang cô ấy đi vào thắp hương cúng bái!"
"Ai dám cản tôi thì đừng trách Lục Chiến Long tôi trở mặt vô tình!"
"Các người không chấp nhận thì có thể làm xét nghiệm huyết thống, nếu cô ấy không phải huyết mạch của Dương gia thì tôi sẽ đi!"
m thanh của anh ta càng lúc càng to, đến nỗi đinh tai nhức óc, những người ở xung quanh đều cảm thấy ong ong trong màng nhĩ, bị chấn động đến cực kỳ khó chịu.
Viên Thiên Thành nhìn thấy Lục Chiến Long phát giận, không nhịn được đứng ra khuyên nhủ: "Chiến tướng Lục, dù sao đây cũng là chuyện trong gia đình người khác, vẫn không nên tham gia thì hơn!"
Lục Chiến Long cười ha ha nói: "Chuyện trong gia đình cái gì? Dương Quan Quan là em gái tôi, tôi đây là anh trai còn không thể đứng ra nói chuyện thay cô ấy sao? Thị trưởng Viên, ông đang nói đùa gì vậy!"
Sắc mặt Viên Thiên Thành biến thành màu đen, trầm giọng nói: "Chiến tướng Lục, tôi là đang nghĩ cho cậu!"
Lục Chiến Long nói: "Lục Chiến Long tôi cả đời chính trực, ngay thẳng, chưa từng làm chuyện trái với lương tâm! Hôm nay, chẳng qua là đưa em gái tôi vào linh đường làm tròn đạo hiếu. Chẳng lẽ còn có người có thể kết án tôi sao?!"
Sau khi nói xong lời này, Lục Chiến Long trực tiếp kéo Dương Quan Quan đi vào trong linh đường.
Dương Ý ngăn trước mặt anh ta, bị anh ta va vào bả vai ngã người sang một bên, được vài người Dương gia đỡ lên mới không ngã ra đất.
Dương Ý tức đến xanh mặt, ngón tay run rẩy, hiển nhiên không ngờ giữa đường lại xuất hiện một Lục Chiến Long!
Hơn nữa, Lục Chiến Long nói chuyện cũng rất tinh túy, mỗi câu đều có chữ "hiếu"!