"Vậy thì sao? Nếu ông chủ lớn mời tôi ăn khuya thì tôi sẽ không tiễn cô về nữa."
Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại nói với Giang Khuynh Nguyệt.
Giang Khuynh Nguyệt nghe xong cũng trợn trắng mắt, tỏ vẻ bất mãn, nói như không có ai mời anh thì anh sẽ nguyện ý chủ động đưa tôi trở về vậy?
Hơn nữa, cái gì mà ông chủ lớn...
Ông chủ lớn mời người ăn khuya khi nào?
Giang Khuynh Nguyệt cuối cùng đành bực bội đã tự mình bắt taxi về.
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp nhờ Dương Quan Quan đến đón mình, sau đó chào hỏi Tần Đường Ngọc, để các anh em lại chỗ này ăn ngon uống tốt.
Sau khi Dương Quan Quan đón Tề Đẳng Nhàn lên xe, nghe thấy Lục Chiến Long muốn mời ăn khuya, còn là nướng BBQ thì lập tức dở khóc dở cười hỏi: "Có cần bình dân như vậy không?"
Tề Đẳng Nhàn nói: “Lục đại ca là người nghèo, ít tiền, ăn thịt nướng BBQ cũng không tệ.”
Dương Quan Quan nói: "Thịt nướng BBQ có chứa chất gây ung thư, còn không tốt cho sức khỏe. Tôi thực sự không muốn ăn nó."
"Cô bớt kén chọn đi. Công phu luyện không quá cao nhưng yêu cầu còn nhiều hơn cả Ngọc Tiểu Long!" Tề Đẳng Nhàn mắng cô ấy một câu.
Lục Chiến Long đã đến nơi, thịt xiên nướng đã được đặt lên hết, ông chủ mang hai thùng bia rẻ tiền đến.
Khi Tề Đẳng Nhàn và Dương Quan Quan xuống xe, đồ ăn đã được bưng lên trên bàn.
Lục Chiến Long cười đứng dậy nói: "Nào, nhanh ngồi xuống đi! Tôi bận quá nên tối nay xin nghỉ một chút, chỉ đáp ứng việc mời một bữa cơm hôm qua đã hứa, đừng giận nhé!"
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không có gì để trách móc cả, đã lâu rồi tôi không ăn thịt nướng BBQ, hôm nay vừa lúc sẽ ăn uống thỏa thích.”
Lục Chiến Long vỗ vỗ ví tiền không mấy tự tin, cười to nói: "Yên tâm ăn, hôm nay tôi trả tiền, thịt xiên sẽ ăn đủ!"
Sau khi ngồi xuống, Tề Đẳng Nhàn ăn mấy xiên liền mà không nói gì, vừa ăn uống no đủ lại ghé đến quán ăn vặt đêm khuya ăn không ngừng nghỉ khiến anh cũng no căng đến không chịu nổi nữa.
Dương Quan Quan cũng vừa ăn cơm không bao lâu mới tới đây. Hơn nữa cũng không thích thịt nướng lắm nhưng vẫn rất nể tình mà gặm mấy xiên sườn ngắn.
Lục Chiến Long nhìn thấy hai người ăn không nhiều lắm, không khỏi bật cười, này, tiết kiệm tiền! Ba trăm tệ mượn của tiểu Trần có lẽ có thể tiết kiệm được!
"Cửa hàng này do cha của một cấp dưới của tôi mở. Cho nên chỉ cần tôi ở Ma Đô mà cần liên hoan gì đó đều sẽ thường xuyên đến đây." Lục Chiến Long cầm một ly bia lớn, cười nói.
"Vậy người cấp dưới của anh đâu?" Dương Quan Quan lại rất thiếu EQ hỏi một câu.
Lục Chiến Long lắc đầu nói: “Trong một lần làm nhiệm vụ, vì cứu đồng đội, cậu ấy đã dùng thân mình để đè ép lựu đạn.”
Dương Quan Quan lập tức biết mình đã nói sai, không khỏi hối hận, từ khi nào mà mình cũng bị lây bệnh EQ thấp của Tề Đẳng Nhàn, nói chuyện cũng không suy nghĩ?
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp cầm chiếc cốc lên mời Lục Chiến Long uống một ly. Uống liên tiếp ba cốc lớn vào bùng, no đến mức khiến anh cũng muốn phun ra.
Nhưng Lục Chiến Long giống như một cái cống thoát nước, uống ba cốc lớn vào bụng cũng không có chút phản ứng nào, thậm chí còn thuận tay nhéo một xiên bánh bao nướng ăn...
"Người anh em à, tôi rất khâm phục cậu! Tôi đã giao thủ với tên Hồng Thiên Đô này, suýt nữa bị hắn ta đánh chết. Vẫn là anh hùng xuất thiếu niên, người này lại chết ở rong tay của cậu." Lục Chiến Long nói: "Cốc này tôi phải kính cậu."
"Quá khen. Tôi cũng bị ép phải làm điều này." Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, chạm cốc với Lục Chiến Long.
"Người anh em à, tôi lại kính cậu một cốc! Ngày hôm qua cậu đã đánh bại Tạ Cuồng Long không ai bì nổi, khiến tôi được mở rộng tầm mắt!" Lục Chiến Long lại nói.
"..." Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nghĩ, anh có thể đừng kính nữa không, bụng của tôi sắp nổ tung rồi. một lát nữa mà nôn ra thì rất khó coi.
Lục Chiến Long thấy Tề Đẳng Nhàn không uống thắng mình, không khỏi vui mừng, này, tiền bia cũng có thể tiết kiệm, tốt quá!
Ba người cứ vừa uống vừa trò chuyện như thế. Lục Chiến Long là người dũng cảm, sau khi uống bia vào lại càng nói nhiều, họ tán gẫu chuyện khắp trời nam đất bắc.
Tề Đẳng Nhàn nghe được từ trong miệng anh ấy rất nhiều chuyện cũ như cứu trợ động đất, ngăn lũ quét, sửa chữa mạch điện trên cao nguyên, những sự kiện chỉ có thể nhìn thấy trong tin tức đều từ miệng anh ấy truyền ra, có nhiều chi tiết cảm động mà người ngoài không biết . .