Vào ngày thứ hai, nhiệm vụ trừng phạt do thầy Trương giao chính thức bắt đầu.
“Cậu nhìn cái người đó kìa...” Mấy cô gái đi ngang qua che miệng cười, xì xào bàn tán.
Hàn Mộng ra lấy nước, nhìn thấy cái người đang cần mẫn quét dọn ở hành lang, cười run rẩy cả người: “Ôi, Tưởng giáo thảo, anh vừa ăn mới ăn xong thì liền đi lao động rồi, thật là chăm chỉ.”
Tưởng Nghiêu một tay cầm chổi, một tay cầm đồ hốt rác, cười cười nhìn cậu: “Cậu có tin tôi cho cậu ăn rác không?”
Hàn Mộng run rẩy, lùi lại ra sau hai lần. Cậu đụng phải Doãn Triệt đang đi ra từ cửa sau của lớp học, thấy vậy cậu vội vàng ôm lấy đùi cậu ấy: “Anh Triệt! Anh giúp em với! Bạn học của anh đang bắt nạt em!
Doãn Triệt thờ ơ lướt qua người cậu ta.
Tưởng Nghiêu cười lớn, ném chổi và đồ hốt rác đi rồi giang rộng vòng tay chào đón người yêu của mình: “Sao Triệt Triệt lại có thể đi giúp cho cậu chứ? Cậu không nhìn thấy cậu ấy là người yêu của ai à, cậu ấy nhất định sẽ thiên vị—”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT