Thứ ba, mưa suốt cả ngày.
Ban ngày, mây đen che khuất bầu trời, tô vẽ bầu trời trở thành một màu xám xịt, vừa dày vừa nặng tựa như bút pháp tranh sơn dầu vậy. Thỉnh thoảng lại có một tia chớp giáng xuống, chiếu sáng tầng mây, mới có chút cảm giác đang là ban ngày.
Doãn Triệt suốt một tiết học không ngẩng đầu lên, cầm sách ngữ văn che đầu lại, tan học liền bị Ngô Quốc Chung gọi đi.
“Lần trước thầy đã nói với em thế nào?” Lão Ngô có chút tức giận: “Đừng nói là trong phòng ngủ quá nóng không ngủ được, quản lý ký túc xá có nói với thầy là máy điều hòa trong ký túc xá đều thống nhất mở lên rồi.”
Doãn Triệt không giải thích, trực tiếp thừa nhận: “Xin lỗi, thầy Ngô, thầy phạt em đi.”
Ngô Quốc Chung thở dài rồi nói: “Đây không phải là vấn đề có phạt hay không, nếu như em không ghi nhớ, phạt nhiều đi nữa cũng có tác dụng gì?”
Nói nghe cũng có đạo lý, nhưng mà cuối cùng vẫn là bị phạt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play