Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ đông.
Doãn Triệt đi một chuyến đến bệnh viện thành phố, đến gần tối mới trở về, vừa bước vào phòng khách, Kiều Uyển Vân đã ngồi đợi rất lâu lập tức kéo tay cậu hỏi: “Thế nào rồi? Bác sĩ Phùng nói thế nào?”
Doãn Triệt treo khăn quàng cổ lên, gương mặt bình đạm nói: “Khá tốt, nói là có chút hy vọng.”
Kiều Uyển Vân nghe xong lập tức kích động vô cùng, bà ấy nói: “Thật sao? Tốt quá rồi, có hy vọng là được, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề, bảo bác sĩ Phùng mạnh tay chữa trị.”
Doãn Trạch đang ngồi trên sô pha đang không ngừng ấn vào hộp điều khiển từ xa, một chương trình khiến cậu ta hài lòng cũng không có, cậu ta nói: “Chữa trị lâu như vậy rồi mới có hy vọng, uổng cho bác sĩ Phùng là một chuyên gia hàng đầu.”
“Tiểu Trạch, nói chuyện kiểu gì đấy.” Kiều Uyển Vân thấp giọng khiển trách.
“Vốn dĩ là vậy mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT